Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy Tần Quảng Vương cười như vậy, tôi cũng nhìn anh ta cười lạnh một tiếng: “Sao vậy? Tôi một mình đến đây khiến cho anh rất vui hay sao!”
“Hi Hoàng đại giá tới, đương nhiên là tôi phải vui rồi, mời vào trong điện, mời vào trong điện!” Lúc Tần Quảng Vương hướng về phía tôi khom lưng nói những lời này, vội vàng mời tôi vào trong điện.
Lần này đến đây, tôi biết mình lành ít dữ nhiều, mục đích của Tần Quảng Vương, ngay cả Lạc Thần cũng nhìn ra, điều này đã đủ để chứng minh anh ta rất muốn lật đổ tôi như thế nào. Cơ hội duy nhất tôi có thể sống sót đi ra ngoài chính là Lạc Thần triệu tập thiên binh, dẫn dắt thiên binh một đường giết hết cả địa phủ, nhưng cơ hội này quá nhỏ, Tần Quảng Vương không ngốc đến mức sẽ cho chúng tôi rất nhiều cơ hội chuẩn bị, để cho chúng tôi thành công, anh ta đã tự mình thiết lập nên một trận địa rồi.
“Hai năm không gặp Hi Hoàng, Hi Hoàng thật sự càng ngày càng lộ rõ dáng vẻ động lòng người, dung tư chính là lật đổ tuyệt sắc thiên hạ!” Tần Quảng Vương sau khi nói lời này, sắp xếp tiểu quỷ bên cạnh đi xuống chuẩn bị rượu và đồ ăn cho tôi, sau đó lại nói với tôi: “Chẳng qua Hi Hoàng có thế nào đi nữa đều là phụ nữ, là phụ nữ thì lại dễ mắc sai lầm. Lần này Hi Hoàng vận dụng mấy chục triệu thiên binh vì tìm kiếm một yêu quái, hao phí binh lực lớn như vậy, không sợ lúc này có người cơ hội mưu phản hay sao?”
“Cơ hội mưu phản sao? Thiên hạ này còn có ai có thể qua Tần Quảng Vương anh mà nhanh tay chân như vậy?” Tôi hỏi Tần Quảng Vương.
Tần Quảng Vương khi nghe tôi nói ra mưu đồ tạo phản của anh ta như vậy, sắc mặt nhất thời có chút khó coi, loại này chính là đã làm con điếm còn muốn lập đền thờ trinh tiết. Anh ta lập tức giả bộ trung thành và tận tâm với tôi, nói với tôi: “Điều này làm sao có thể? Tôi có thể nhìn thẳng lên trời cao xin được chứng giám, trong lòng tôi không có chút mảy may nào âm mưu tạo phản.”
“Nhưng tôi thấy anh hình như đối với tôi cũng không có lòng tốt gì đâu.” Ý tứ trong lời nói của tôi đã rất rõ ràng, tôi còn chưa đến mức vì bảo toàn cái mạng tàn này sống tiếp qua ngày mà hạ thấp bản thân nói chuyện với anh ta. Cùng anh ta nói một đống chuyện vô nghĩa căn bản là không thể nào thay đổi được suy nghĩ của anh ta.
Nói thì cũng đã nói, Tần Quảng Vương tựa hồ cũng không diễn nổi nữa, rốt cục mặt cũng dần căng thẳng lên, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn tôi, cười như không cười nói với tôi: “Nhưng tôi cho tới bây giờ cũng chưa từng coi cô là Thiên hoàng.”
“Nếu thật sự có cốt khí lớn như vậy không coi tôi là Thiên Hoàng, vậy vì sao vào ngày tôi đăng cơ còn phải phối hợp với tất cả thần minh quỳ xuống với tôi?”
“Vì mạng sống này, tùy cơ hội để giết cô.”
Tần Quảng Vương nói xong thì tiểu quỷ vừa rồi bị anh ta gọi đi chuẩn bị đồ ăn điểm tâm cũng bưng lên một ít đồ ăn, mà Tần Quảng Vương từ trên người tiểu quỷ bên cạnh cầm một bình rượu, lại cầm một cái chén, đổ ra một thứ nước đen nhánh như mực giống như là một loại rượu, bưng về phía tôi, đặt ở phía trước của tôi rồi nói: “Bây giờ toàn bộ Minh giới đã được hoàn toàn kiểm soát bởi tôi rồi, nếu cô không muốn nhân gian biến thành địa ngục thì uống ly rượu này. Đây là rượu thuốc đặc biệt nấu ra cho cô, uống vào cũng không cảm thấy đau đớn đâu.”
Tôi liếc mắt nhìn chén rượu đen Tần Quảng Vương bưng tới, cũng không vội bưng lên, mà ngẩng đầu nhìn anh ta hỏi: “Bởi vì tôi là phụ nữ sao? Cho nên anh cảm thấy tôi không xứng ngồi vào vị trí đứng đầu Tam Giới này?”
Có lẽ đã dự liệu được tôi trốn không thoát, Tần Quảng Vương lúc này cũng rất kiên nhẫn mà nói nhảm với tôi, nói với tôi: “Nếu nói về tư chất của Thiên Hoàng, Tam giới này đã rất ít người có thể so sánh với cô, hơn nữa trên thế gian này, nam nữ cũng không có gì khác biệt. Nếu cô đang mang phận phụ nữ, tôi vẫn sẽ dốc lòng phụ tá cho cô, nhưng cô lại là Nữ Hi, một khi cô là Nữ Hi, tôi mãi mãi sẽ không ủng hộ cô đâu!”
“Tại sao? Sao anh lại ghét tôi như vậy?” Tôi nghĩ mặc kệ tôi ở kiếp trước hay kiếp này, trong trí nhớ của tôi cũng chưa từng có qua lại với địa phủ, lần này tới địa phủ là lần thứ hai.
“Chuyện này cô phải hỏi Đông Hoàng, không đúng, là Xà tiên Liễu Long Đình thuộc dòng họ Liễu trên núi Trường Bạch.” Tần Quảng Vương lúc này cố ý hạ thấp thân phận Liễu Long Đình, xem ra nguyên nhân khiến Tần Quảng Vương hận tôi như vậy là do có liên quan đến Liễu Long Đình.
“Nếu muốn tôi đi hỏi anh ấy, vậy chuyện này khẳng định cũng có quan hệ với Liễu Long Đình, vậy anh vì sao lại muốn giết tôi mà không giết anh ấy?”
“Các người đều phải chết, chỉ là phải từng người một, tôi cũng không làm chủ được.”
Trong lời nói này của Tần Quảng Vương để cho tôi phát hiện ra manh mối, lông mày nhếch lên, lập tức liền hỏi anh ta: “Ai đã sai khiến để anh dám chủ trương giết tôi vậy?”
Nhưng mà lúc này Tần Quảng Vương cũng không ngốc như tôi tưởng tượng, biết tôi đang dò hỏi anh ta, nhất thời dừng lại một chút, đem rượu đưa lên tới môi rồi hướng tôi hỏi: “Cái này tôi đương nhiên là sẽ không nói cho cô biết, uống rượu đi, nếu không thì tôi lập tức phái binh về nhân gian. Tôi nghĩ cô cũng không cần tôi phải nhắc nhở, hẳn là cô cũng biết nếu tôi phái binh về nhân gian, nhân gian và Minh giới sẽ có kết cục gì.”
Thấy Tần Quảng Vương nhanh như vậy muốn bức chết tôi, tôi cũng đưa tay lấy chén rượu từ trong tay anh ta, nhìn cái chén chứa đầy chất lỏng màu đen, tôi lại hỏi anh ta: “Vậy tôi hỏi anh một lần cuối cùng, nếu tôi chết, anh có nghĩ tới Tam giới này mất đi tôn chủ, sẽ có hậu quả gì không?”
“Tôi không quan tâm, chỉ cần cô chết, vị trí Thiên Hoàng này, tự nhiên là sẽ có thần minh lên chủ trì thay. Cô nhanh chóng uống cho tôi, niệm tình cô vì nhân gian cũng làm nhiều chuyện tốt như vậy, tôi cũng không ép cô nữa đâu.”
Mặc dù tôi biết cơ hội tới nơi này sẽ chết chiếm chín phần, nhưng hiện tại tôi ngay cả con của mình sống chết còn không biết, nếu tôi chết, vị trí chủ nhân của Thiên Đình lại trống, đến lúc đó Tam giới thần minh vì vị trí này sẽ lại dấy lên một trận chiến loạn. Cho dù là biết tôi muốn chết, cũng phải dùng hết khí lực cuối cùng của tôi để phản kháng! Cho dù không để Tần Quảng Vương chết, tôi cũng sẽ không để cho anh ta được sống yên ổn!
Lúc Tần Quảng Vương thúc giục tôi, ngón tay tôi lắc lắc rượu đen trong chén, trong nháy mắt liền hướng về phía mặt Tần Quảng Vương mà hất! Rượu này giống như axit sulfuric vậy, lúc hất lên mặt Tần Quảng Vương, thịt trên mặt anh ta trong nháy mắt đã bị ăn mòn, gương mặt của anh ta vốn đã xấu xí bị ăn mòn trở nên nham nhở, một lát sau vì quá đau đớn mà anh ta gào lên thật to.
“Người đâu, giết ả yêu phụ này!” Tiếng gào thét liên tục phát ra từ trong miệng Tần Quảng Vương, anh ta bị trúng rượu độc chao đảo muốn lùi về phía sau, không cẩn thận lại đụng vào cột lớn phía sau, trọng tâm không ổn định trực tiếp ngã lăn xuống đất!
Nhân lúc này, tôi vội vàng rút ra trường kiếm, muốn một kiếm giết chết tên Tần Quảng Vương này, nhưng khi tôi rút kiếm, bên cạnh tôi trong nháy mắt xuất hiện vô số âm binh. Những âm binh này vô cùng kỳ quái, cũng không lấy binh khí đấu với tôi mà cứ ở chung quanh tôi vây thành một vòng tròn, bọn chúng vây quanh tôi không ngừng xoay tròn, trong miệng lẩm bẩm đọc một ít chú ngữ. Những chú ngữ này giống như là chỉ dành riêng để đối phó với tôi vậy, khi bọn họ niệm những chú ngữ này, mỗi âm binh trong miệng bọn họ tản mát ra vô số thanh âm đan xen tiến vào trong tai tôi, làm cho tôi nghe thấy choáng váng, giống như là có một loại năng lượng vô hình vây khốn cả cơ thể tôi!
Hơn nữa, khi âm binh xung quanh tôi càng ngày càng nhiều, ngàn vạn cái miệng niệm chú với tôi, khiến cho ngay cả thanh kiếm trong tay tôi cũng bắt đầu không cầm được. Khi thanh kiếm trong tay tôi rơi xuống trên mặt đất phát ra một tiếng vang thanh thúy, tôi nhớ tới Cô Hoạch Điểu vẫn còn trong áo của tôi. Mặc dù cậu ta đi cùng tôi xuống nhưng vẫn không hề hành động gì, nhưng khi tôi quyết định chết một mình, cậu ta vẫn còn ở với tôi, trong lòng tôi đã vô cùng cảm động, tôi không thể để cho cậu ta chết với tôi được, vì vậy thừa dịp còn chút sức lực để tôi có thể di chuyển, cúi đầu nhìn vào áo, khó khăn nói với Cô Hoạch Điểu: “Cậu đi nhanh đi, đừng lo cho tôi, lần này chắc tôi không vượt qua được nữa rồi!”
Nhưng khi tôi cúi đầu nhìn, Cô Hoạch Điểu đã sớm không còn trong quần áo của tôi nữa rồi. Đúng là một con chim chết tiệt, tôi nghĩ rằng cậu ta thật sự sẽ đi cùng tôi đến thời điểm cuối cùng, xem ra tôi thật sự cảm động vô ích rồi. Trong lòng tôi thầm mắng Cô Hoạch Điểu một câu. Mà sau khi những âm binh này vây khốn tôi hoàn toàn làm cho tôi không thể nhúc nhích, Tần Quảng Vương ôm một khuôn mặt thối rữa nham nhở, vô cùng tức giận từ trên mặt đất xiêu vẹo đứng lên, khuôn mặt đó bày ra sự chán ghét, hạ mệnh lệnh với âm binh của anh ta: “Đem ả yêu phụ này trói đi Đài Luyện Quỷ, thiêu chết cô ta đi!”
Địa Ngục Đài Luyện Quỷ là nơi chuyên môn thiêu chết các loại vong hồn đã làm việc ác quá nhiều, không cách nào đầu thai chuyển thế, mục đích chính là để cho hồn phi phách tán, tan thành tro bụi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.