Long Nhi bay đi không lâu thì đã đem được tinh phách của đứa trẻ trở về. Lúc này Long Nhi đã hóa thành rồng, người khác đều không nhìn thấy cậu ấy. Nên khi tôi làm phép nhận lấy tinh phách của cô bé, những người chung quanh chỉ thấy tôi đang làm mấy động tác lạ lùng. Ai nấy đều trợn tròn mắt nhìn. Bà nội đứng sau lưng tôi, liên tục hỏi tôi đang làm gì vậy. Bà nội bảo tôi đừng gây rối nữa, con gái của người ta qua đời thế kia, tôi đừng ở đây làm loạn thêm nữa.
Thời gian bây giờ đã trở về ba năm trước, bà nội cũng không biết tôi của hiện giờ đã trái quá nhiều chuyện, đã không còn là tôi của trước kia từ lâu rồi. Tinh phách nhỏ bé của đứa trẻ nằm trong tay tôi, tôi liền đẩy tinh phách trở vào cơ thể của nó, rồi lẩm bẩm niệm thần chú.
Dần dần, bàn tay của cô bé khẽ động đậy, sau đó thì mí mắt cũng động, ngay sau đó đôi mắt xinh đẹp mở lên.
Khi nhìn thấy con bé mở mắt, chung quanh phát ra những tiếng thở phào nhẹ nhõm. Mọi người đều nhìn con bé với vẻ không thể tin được. Con bé mở to mắt nhìn chúng tôi rồi ngây ra nhìn người mẹ vẫn đang ứa nước mắt, lên tiếng: “Mẹ, sao mẹ lại khóc?”
Rồi một tiếng khóc lớn vì vui mừng phát ra từ miệng của người phụ nữ. Cô ta ôm chặt con gái vào lòng khóc thảm thiết. Sau đó cô ta vội vàng bò đến trước mặt tôi mà quỳ lạy không ngừng. Cô ta bảo rằng tôi thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1269028/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.