Chương trước
Chương sau
Con rắn lớn kia chính là bản thể của Nữ Oa, mà bản thể này lại kêu gọi Long Đằng, đồng thời cũng có thể khống chế ý thức của cậu bé, hay nói đúng hơn là giữa hai bên đã nảy sinh ra sự cộng hưởng.
Nhìn Long Đằng kìa, sau khi nói xong thì cậu bé vẫn mỉm cười với tôi. Sự khác thường của cậu bé đối với tôi bắt đầu xảy ra kể từ khi hồn phách của tôi sản sinh ra thân thể xác thịt, nói cách khác, trong tiềm thức của Long Đằng hắn là có ký ức về tôi, mà phần ký ức này có cảm giác với tôi, cho nên cậu bé sẽ không nhịn được mà mỉm cười với tôi, chẳng qua là…
Nếu Long Đằng thật sự là Nữ Oa chuyển sinh, vậy thì có phải là cậu bé có thể cứu được tất cả những người sẽ phải chết trên thế giới này không?
Tôi kéo Long Đằng ngồi lên đùi của mình và hỏi cậu bé: “Vậy em đã đến chỗ kia bao nhiêu lần rồi?”
Long Đằng lúc này vô cùng ngoan ngoãn, tôi hỏi cái gì thì cậu bé sẽ đáp lại cái đó, cậu bé tựa vào ngực tôi, nghiêng đầu suy nghĩ một hồi rồi đáp: “Chính là từ lúc mà em cảm thấy cực kỳ thân thiết với chị Tiểu Bạch ấy, kể từ khi đó thì em bắt đầu đi đến chỗ kia vào lúc nửa đêm, đến sáng lại quay về.”
Lúc đó hẳn là lúc mà tôi biến trở về thành Nữ Hi, cũng chính là thời điểm Liễu Long Đình thả đám tà yêu ra cắn nuốt nhân loại trên phàm trần. Mà phần xác thịt trên thi thể Nữ Oa mà chúng tôi nhìn thấy là thịt mới sinh ra, rất có thể thịt trên người cô ấy sinh ra là vì Long Đằng.
“Vậy em có nhớ sau khi đi gặp con rắn lớn kia thì em đã làm gì không? Em cố gắng suy nghĩ thử xem.”
Bây giờ trong tôi giống như một người lớn đang lừa gạt con nít vậy ấy, ngữ khí có thể dịu dàng thì sẽ gắng sức dịu dàng, hy vong có thể biết được càng nhiều thông tin có lợi cho tôi từ miệng Long Đằng, bao gồm cả câu thần chú mà tôi nghe thấy cậu bé niệm vào đêm qua nữa. Câu thần chú kia nhất định chính là chìa khóa để phục sinh bản thể của Nữ Oa, bởi vì nếu muốn cứu được tất cả mọi người thì phải phục sinh bản thể, chuyển sinh chỉ là một thân phận khác mà thôi, chỉ có Nữ Oa mới có thể cứu được thế giới này.
Nhưng hiện tại khi tôi hỏi lại lần nữa thì sau một hồi suy nghĩ, Long Đằng lại không nhớ ra được bất kỳ điều gì, cậu bé lắc lắc đầu, nói với tôi rằng không biết, cậu bé cũng quên mất là mình đã làm cái gì rồi.
Long Đằng không nói ra được, đương nhiên là tôi cũng không thể ép buộc cậu bé rồi. Hết cách, tôi chỉ đành để cậu bé tự mình đi chơi. Tôi đang băn khoăn không biết có nên nói cho Liễu Long Đình biết chuyện này hay không. Rất nhiều chuyện trước đây tôi đều không nhớ gì cả, nhưng mà tất cả ký ức của Liễu Long Đình lại vẫn còn nguyên vẹn, nói không chừng anh ta còn biết nhiều hơn cả tôi.
Tôi đoán là bây giờ Liễu Liệt Vân đã bôi thuốc cho Liễu Long Đình xong rồi. Thật ra, nếu đổi lại là lúc trước, khi mà tôi vẫn còn yêu Liễu Long Đình ấy, tôi nhất định sẽ không yên tâm để cho Liễu Liệt Vân bôi thuốc cho anh ta đâu. Liễu Liệt Vân dùng thứ lợi hại như vậy để đối phó với em trai của mình, không thể chắc chắn được rằng cô ấy sẽ không ra tay lần nữa, nhưng nghĩ lại thì công lực của Liễu Long Đình cao như vậy, muốn chết cũng nào có dễ dàng đến thế, chỉ cần anh ta không chết trước khi Nữ Oa phục sinh là được, còn những chuyện khác thì chẳng liên quan tí ti gì đến tôi hết!
Lúc tôi vào cửa tìm Liễu Long Đình, Liễu Liệt Vân đã đi rồi, tôi nhìn thấy anh ta gọi một con tà yêu đến, sau đó, anh ta hỏi tà yêu kia rằng đêm qua yêu hình của Nữ Oa có gì thay đổi hay không?
Lời nói của Liễu Long Đình vẫn khá là bình tĩnh, anh ta vừa thong thả mặc một chiếc áo dài màu trắng, vừa hỏi chuyện tên tà yêu đang quỳ dưới đất, dáng người cao lớn của anh ta so với thân hình xấu xí của con tà yêu đang quỳ trên mặt đất, trong khoảnh khắc này, anh ta cứ như một vị thần linh cao quý thánh khiết, dáng vẻ xinh đẹp, mặc dù ốm yếu bệnh tật nhưng vẫn không nhiễm một chút bụi trần.
Oa không có bất kỳ thay đổi nào hết ạ!”
“Không có sao?” Liễu Long Đình nhíu mày xoay người lại, vừa lúc nhìn thấy tôi, bấy giờ, hai hàng lông mày của anh ta mới giãn ra, sau đó phất phất tay với con tà yêu kia, bảo nó đi xuống.
Tà yêu xoay người một cái, lập tức biến thành một làn khói đen, sau đó biến mất ngay trước mắt tôi. Còn Liễu Long Đình, thấy tôi trở về thì hỏi ngay xem lúc nãy tôi đã đi đâu? Vốn là anh ta có chuyện muốn tìm tôi nhưng lại không thấy tôi ở trong phòng.
“Tôi mới đi tìm Long Đằng nói chuyện một chút, anh tìm tôi có chuyện gì không?”
Hiện tại Liễu Long Đình vẫn đang bị thương, cũng không biết là do đang bị thương nên ngữ khí của anh mới yếu đi hay còn vì nguyên nhân gì khác, lúc nói chuyện với tôi, ngữ khí của anh ta vô cùng nhẹ nhàng, nhẹ nhàng đến mức dường như chỉ cần đánh vào một cái là sẽ vỡ nát tan tành vậy. Anh ta nói chuyện quá yếu ớt, tôi cũng chẳng hùng hổ mà làm gì, giọng điệu cũng bình tĩnh hơn một chút. Nhìn bộ dạng sống dở chết dở bây giờ của anh ta mà xem, nếu như anh ta là con người thì tôi có thể đưa ra kết luận rằng anh ta chỉ còn sống được mấy ngày ngắn ngủi nữa thôi đấy.
“Tôi muốn tìm em để nói về chuyện của Nữ Oa, nếu như tôi đoán không nhầm, hắn là em đã nghi ngờ Long Đằng chính là Nữ Oa chuyển sinh đúng không?”
Một câu của Liễu Long Đình đã nói ra sự xoắn xuýt khó tin bấy lâu nay trong lòng tôi, tôi lập tức ngẩng đầu lên và hỏi tại sao anh ta lại biết được chuyện này? Nhưng mà sau khi hỏi xong, tôi lại nghĩ đến chuyện vốn dĩ Liễu Long Đằng đã là một người vô cùng thông minh, lòng dạ lại sâu không lường được, chuyện anh ta biết Long Đằng là Nữ Oa âu cũng là chuyện dễ hiểu, bởi vậy, sau khi hỏi anh ta câu đó, tôi lại bổ xung thêm một câu: “Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì đây? Đợi Long Đằng gọi Nữ Oa thức tỉnh sao?”
“Chỉ dựa vào sức mạnh của Long Đằng thì cậu nhóc không thể nào gọi Nữ Oa tỉnh lại được, trên người cậu nhóc chỉ có một sợi hồn phách của Nữ Oa, mà muốn phục sinh vật chết thì cần có sức mạnh vô cùng to lớn mới có thể thức tỉnh Nữ Oa được.”
Sức mạnh to lớn, bây giờ, người có sức mạnh nhường ấy chỉ có Liễu Long Đình và Thiên Đế, nhưng Thiên Đế đã phát rồ rồi, ông ta hoàn toàn không có khả năng dùng pháp lực để thức tỉnh Nữ Oa, vậy thì chỉ còn Liễu Long Đình thôi, nhưng mà bây giờ Liễu Long Đình đang bị thương, anh ta cũng không có cách nào dùng sức mạnh của mình để phối hợp với Long Đồng phục sinh Nữ Oa cả.
“Vậy bệnh của anh có thể chóng khỏi được không?” Tôi hỏi Liễu Long Đình, nếu như bệnh của anh ta có thể khỏi sớm, thế thì chúng tôi có thể sớm cứu sống Nữ Oa rồi, như vậy thì sẽ không còn ai phải chết dưới Đỉnh Tạo Vật nữa.
Sau khi tôi hỏi xong, phải mất một lúc Liễu Long Đình không đáp lại, tôi lo rằng anh ta sẽ đổi ý nên vội mở miệng nhắc nhở Liễu Long Đình rằng anh ta đã nói rằng sẽ giúp tôi cứu tất cả mọi người, không phải là bây giờ anh ta muốn đổi ý đó chứ?
Tôi nói chuyện chẳng thèm khách khí chút nào, Liễu Long Đình nghe xong thì quay đầu lại nhìn tôi một chút, sau đó đột nhiên lại bẻ lái sang chủ đề khác, hỏi tôi đã ăn sáng chưa? Đồng thời cũng kêu tôi qua giúp anh ta mặc áo khoác và dìu anh ta đi rửa mặt.
Nghe những lời này của Liễu Long Đình, trong lòng tôi bỗng nhiên cảm thấy có hơi lo lắng, nhưng mà cho dù tôi có lo lắng đến cỡ nào thì cũng thế thôi, quyền chủ động nằm trong tay Liễu Long Đình, anh ta đã lấy hết tất cả tinh khí của tôi, khiến tôi chẳng có tí sức lực nào để tự mình giúp đỡ Nữ Oa cả. Bây giờ tôi muốn cầu xin anh ta, nhưng nhìn anh ta lại chẳng hề để bụng tí nào, chỉ giỏi khiến tôi sốt ruột thôi!
“Không dìu, anh tự mà đi đi! Tôi nói cho anh biết nha Liễu Long Đình, nếu như Nữ Oa không sống lại, tất cả mọi người trên phàm trần đều chết sạch, vậy thì chúng ta cũng phải nói lời tạm biệt với nhau thôi. Tôi không cần tim của mình nữa, tôi cũng sẽ chết, sau khi chết, tôi sẽ không bao giờ phải gặp lại anh nữa. Nghĩ đến có một ngày như vậy, trong lòng tôi cảm thấy vô cùng vui vẻ, rốt cuộc thì tôi cũng có thể thoát khỏi anh rồi!”
Bây giờ đã đến thời khắc quan trọng nhất, những lời nói tàn nhẫn cũng không chịu sự khống chế của tôi mà tuôn ra khỏi miệng, tôi không vươn tay tới đỡ Liễu Long Đình, mà dường như anh ta cũng đã mệt mỏi vì phải đứng quá lâu, chỉ dựa vào thân thể suy yếu này của anh ta thì chẳng thể nào lết nối ra tới sảnh lớn cả, bởi vậy, anh ta bèn vịn vào bàn rồi ngồi xuống ghế, thấy tôi đang sốt ruột, anh ta nói: “Trước tiên em cho tôi thêm chút thời gian nữa đi, tôi đã đồng ý với em thì nhất định sẽ giúp em.”
“Vậy hai ngày sau anh có thể giúp tôi thức tỉnh Nữ Oa được không?” Hiện tại, tôi chỉ muốn nhận được một câu trả lời chắc chắn, mặc dù tôi không tin tưởng Liễu Long Đình, nhưng mà tốt xấu gì thì anh ta cũng phải cho tôi một lời hứa hẹn để tôi còn có cái mà trông đợi.
Có thể là do chuyện lần này khá lớn, đến ngay cả bản thân Liễu Long Đình cũng không chắc chắn được, anh ta do dự một hồi rồi mới từ từ hé miệng, nói với tôi rằng: “Vẫn chưa chắc chắn.”
Một câu không chắc chắn của Liễu Long Đình lập tức dập tắt một nửa niềm hy vọng trong tôi, anh ta đang chơi tôi đấy à? Đùa giỡn với tôi vui vẻ lắm sao?
Tôi lập tức cười lạnh một tiếng, nói với anh ta: “Không phải là anh lợi hại lắm sao? Không phải là anh chẳng cần đoán cũng biết sao? Tại sao lại không chắc chắn? Là do anh sợ rằng sau khi anh dùng sức mạnh của mình để hồi phục Nữ Hi, tôi sẽ giết chết anh sao? Tôi nói cho anh biết, cho dù anh rất lợi hại thì bây giờ, mỗi giờ mỗi phút tôi đều rất muốn giết chết anh! Ở bên cạnh anh, mỗi một phút tôi đều cảm thấy cực kỳ buồn nôn!”
Nỗi oán hận đối với Liễu Long Đình đã bị đè nén thật lâu, bỗng nhiên đều bộc phát ra ngay tại thời khắc này, tôi đã nói hết tất cả những gì chất chứa trong lòng bấy lâu nay ra, mà ngay khi sự kiêu ngạo của tôi bốc lên tận đỉnh đầu thì cửa phòng đột nhiên bị mở ra, Liễu Liệt Vân thấy tôi đang mắng Liễu Long Đình thì đi thẳng về phía tôi, vung tay tát một cái lên mặt tôi rồi giận dữ quát lên: “Nếu không phải vì cô thì làm sao em ba của tôi lại sa sút đến mức này được chứ?”
Nguồn Novel Tok
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.