Chương trước
Chương sau
Tôi đưa tay sờ lên bụng, có thể là hiện tại thời gian còn ngắn nên bụng của tôi cũng không có bất cứ dấu hiệu mang thai nào cả, thế nhưng khi tôi đưa tay sờ vào bụng thì đúng là trong lòng bàn tay cảm nhận được trong bụng mình như có sinh mệnh yếu ớt vậy. Cho dù tôi đã mất hết pháp lực thì vẫn có thể cảm ứng được tình trạng của cơ thể mình!
Tôi thực sự không thể tin tưởng được, nâng mắt nhìn về phía Liễu Long Đình, tôi thấy anh ta cười nhìn mình mà chỉ muốn mắng anh ta, muốn nguyền rủa anh ta, muốn anh ta xuống địa ngục!
“Tại sao anh lại phải hại tôi như thế? Vui lắm đúng không?” Tôi nhịn xuống lửa giận trong lòng mình, cực kì bình tĩnh nói những lời này với Liễu Long Đình, trong lòng tôi như đang có một ngọn núi lửa to lớn sắp phun trào, chỉ cần Liễu Long Đình nói sai một chữ thì thế giới sẽ bị hủy diệt.
Liễu Long Đình nhìn thấu lửa giận trong mắt tôi, thế nhưng anh ta không sợ hãi một chút nào cả, anh ta đưa tay ra cuốn lấy một lọn tóc của tôi ngắm nghía rồi nói: “Đúng vậy, nếu như không vì hại cô thì tôi giữ cô lại bên cạnh mình làm gì? Có điều thấy cô mang thai rồi thì cũng không uổng phí sức lực tôi dùng mỗi ngày trên thân thể cô.” Khi Liễu Long Đình nói đến đây thì tiến sát vào bên tai tôi, không biết xấu hổ nói một câu: “Cô không nhúc nhích gì cả nên tôi thấy rất mệt đấy, tôi vẫn thích cách cô cực kì chủ động như lúc trước hơn.”
Nói xong anh ta còn thì thầm vào tai tôi một câu tục tĩu mà tôi nói khi lên giường với anh ta lúc trước.
Bây giờ nghe câu nói như thế này, tôi có cảm giác như đang bị sỉ nhục vậy, tôi hận không thể xé nát miệng của Liễu Long Đình ra.
Trong lòng tôi nghĩ như vậy và cũng làm như vậy luôn, lao tới cào thẳng vào mặt Liễu Long Đình. Thế nhưng Liễu Long Đình phản ứng rất nhanh, tôi còn chưa cào được vào anh ta thì đã bị nắm chặt cổ tay, tôi dùng cái tay còn lại tát anh ta, rất nhanh anh ta đã tóm lấy cả hai cổ tay tôi, đôi mắt tà mị lại xấu xa nhìn chằm chằm vào mặt tôi.
Anh ta thấy tôi đang nổi nóng thì giống như cố ý chọc tức mà đột nhiên hôn lên môi tôi, cắn vào bờ môi tôi kéo mạnh, lúc thả ra còn có cả một tiếng vang buồn nôn nữa!
“Tôi chăm sóc cô lâu như vậy mà cô còn muốn đánh tôi hả? Cô không nhớ là pháp lực của cô đều đã truyền cho tôi cả rồi hay sao?”
Liễu Long Đình cười như không cười, lúc này tôi đã gần như phát điên lên rồi, tôi đã từng nghĩ đến việc Liễu Long Đình có thể sẽ bảo tôi làm những chuyện đáng ghê tởm, thế nhưng tôi không nghĩ tới anh ta lại để tiện đến mức khiến tôi mang thai con của anh ta, loại chuyện này chỉ có những thằng đàn ông hèn hạ mới làm ra được, U Quân là một tên khốn nạn nhưng Liễu Long Đình thì còn khiến người ta buồn nôn hơn!
Khi nghe Liễu Long Đình nói những câu này thì lửa giận ở trong lòng tôi cũng đã đạt đến mức thịnh nộ, sau khi thịnh nộ đến cực hạn thì cả người tôi lại bỗng nhiên bình tĩnh xuống.
Sau khi yên lặng một lúc thì tôi hất mạnh bàn tay đang nắm lấy cổ tay tôi của Liễu Long Đình ra, lúc này Liễu Long Đình thấy tâm trạng của tôi đã ổn định lại không ít nên cũng thả lỏng tay tôi ra.
“Chuyện đã đến nước này rồi, tôi đầu không lại anh thì cũng không có lời nào để nói nữa cả, anh đi ra ngoài trước đi, tôi muốn ở một mình yên lặng một chút.”
Tôi bình tĩnh nói rồi đứng dậy, bảo Liễu Long Đình đi ra ngoài.
Lúc này Liễu Long Đình cũng nghe lời tôi, anh ta chỉnh sửa lại áo tắm trên người rồi đứng dậy nói với tôi: “Bây giờ cô cũng là mẹ của con chúng ta rồi, cô nói cái gì thì là cái đó, nhưng Bạch Tô, tôi nhắc nhở cô, cô đừng nghĩ đến việc giết đứa bé này đi, nếu như bị tôi phát hiện thì tôi sẽ khiến cô mang thai lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư, đến khi cô không sinh được mới thôi.”
Những câu nói ác độc nói ra từ trong miệng Liễu Long Đình này khiến tôi ngoại trừ tuyệt vọng ra thì không còn cảm giác được gì nữa cả, tôi không hé răng, sau khi Liễu Long Đình nói xong thì cũng đóng cửa đi ra khỏi phòng.
Sau khi Liễu Long Đình đi ra ngoài, tôi lại đưa tay vuốt bụng, chỉ cần nghĩ đến việc trong bụng mình có nghiệt chủng của Liễu Long Đình thì tôi hận không thể cầm dao đâm rách bụng mình. Thế nhưng so với bụng của mình, tôi quay đầu lại nhìn tin tức trong ti vi, bây giờ trong bản tin còn đang thông báo số lượng người chết đang không ngừng tăng lên.
Nếu như nói lúc trước là Liễu Long Đình hại những người này, thế nhưng ít nhất cũng cho những người này sống, chỉ là thay đổi thân phận của họ, làm loạn trật tự trên thế gian thì hiện tại, khi Thiên Đế còn không tìm được cách cải tử hồi sinh đã đột nhiên sử dụng sức mạnh của đỉnh Tạo Vật khôi phục lại lúc trước. Những người đã chết này không có sức mạnh của Quy Khư bảo vệ nên thân thể sẽ xảy ra bệnh biến, khi thân thể đã chết rồi thì cho dù sau này có tìm được cách cải tử hồi sinh thì cũng không thể cứu lại họ nữa.
Tôi không muốn nhìn thấy thế gian gặp phải tai họa này, nếu như những người này thật sự chết hết, mà đỉnh Tạo Vật lại là tôi đưa cho Thiên Đế thì tôi cũng là một trong số các hung thủ giết những người này. Tôi không muốn làm hung thủ, tôi muốn cứu họ, mà nếu muốn cứu họ thì phải đi gặp Thiên Đế, tôi muốn nói cho Thiên Để biết ý nghĩ của tôi, để Thiên Để có thể ngừng việc hủy diệt Quy Khư trên mặt đất lại.
Nhưng bây giờ trên người tôi đã không có một chút pháp lực nào cả, còn bị Liễu Long Đình giam cầm, không thể gọi Phượng Hoàng và Lạc thần tới được, dựa vào sức mạnh của chính mình thì tôi khó có thể đi ra ngoài, cho dù có đi ra ngoài thì đường đến Vân Hải cũng rất xa, tôi lại không tiền.
Dù tôi đến được Vân Hải thì lúc trước, khi tôi có pháp lực mạnh mẽ mà Thiên Đế cũng không muốn gặp tôi chứ đừng nói gì đến lúc tôi sa sút đến mức này, còn mang thai con của Liễu Long Đình nữa thì Thiên Đế sẽ càng không muốn gặp tôi.
Hai chuyện chồng chất vào cùng một lúc khiến tôi cảm thấy cực kì mệt mỏi, tôi không biết mình nên xử lý chuyện này như thế nào nữa, muốn trách thì trách cái cơ thể rách nát đáng ghét này của tôi, trách Liễu Long Đình, đều tại anh ta hút hết pháp lực của tôi nên tôi mới thành ra thế này.
Cho dù tôi hận Liễu Long Đình, nhưng nếu tôi thật sự muốn đi khuyên Thiên Đế thì nơi nào nên cúi đầu vẫn cứ phải cúi đầu thôi, bây giờ người có thể đưa tôi lên Vân Hải ngoại trừ Liễu Long Đình ra thì cũng chỉ có Liễu Long Đình mà thôi.
Hơn nữa nhìn dáng vẻ của Liễu Long Đình thì có vẻ như anh ta cũng không phải chỉ nghĩ đến chuyện hại tôi, chỉ là tôi đối xử với anh ta như thế nào thì anh ta cũng đối xử với tôi y như thế. Dù sao tôi tin tưởng là tôi đã đi theo anh ta nhiều năm như vậy, cũng có một thời gian yêu đương với anh ta, lại quan hệ vô số lần thì có thể nào anh ta cũng sẽ không nhanh chóng kết thúc tính mạng của tôi, chỉ cần anh ta không giết tôi thì chuyện gì có thể cầu xin được, tôi đều sẽ cố hết sức cầu xin anh ta, có lẽ vẫn có thể thành công.
Khi trong lòng tôi có ý nghĩ như vậy thì chính bản thân tôi cũng cười nhạo mình một tiếng, tôi chỉ nghĩ đến việc Liễu Long Đình hại tôi như thế mà tôi vẫn phải năm lần bảy lượt lấy lòng anh ta thì trong lòng đã thấy giận dữ rồi.
Có điều giận thì giận, chuyện nên làm thì vẫn phải đi làm, tôi bắt đầu rửa mặt trang điểm ăn diện một chút, sau đó đẩy cửa phòng ra đi tìm Liễu Long Đình.
Lúc này Liễu Long Đình đang ở trong nhà bếp, anh ta đang xem một quyển thực đơn, hình như đang học làm bánh ngọt gì đó thì phải. Anh ta thấy tôi ra khỏi phòng, còn ăn diện đầu ra đấy thì cho rằng tôi muốn đi ra ngoài nên cũng không thèm ngẩng đầu lên mà nói với tôi: “Cô mặc quần áo đẹp như thế làm gì? Không có sự đồng ý của tôi thì cô không được phép đi ra ngoài.”
Đúng là đồ biến thái.
Trong lòng tôi thầm mắng Liễu Long Đình, cho dù lúc này tôi hoàn toàn không muốn đến gần anh ta nhưng vẫn phải đè nén tất cả cảm xúc xuống, tôi đi tới đứng bên cạnh anh ta rồi hỏi: “Anh làm bánh ga tô à?”
Liễu Long Đình thấy tôi nói như vậy thì hơi bất ngờ, anh ta quay đầu lại nhìn tôi một lát rồi vừa tiếp tục đánh trứng vừa trả lời tôi: “Đúng vậy, tôi đang học làm bánh ga tô, đến sinh nhật cô thì cũng gần tới lúc con của chúng ta sinh ra rồi, đến lúc đó tôi làm bánh cho cô ăn, xem như là phần thưởng cho cô.”
Lúc Liễu Long Đình nói lời này thì trong giọng không có một chút cảm xúc khác lạ nào cả, chỉ giống như một đôi vợ chồng bình thường mà thôi, lúc nãy anh ta đối với tôi cực kì hung tợn cùng thô lỗ thì hiện tại lại không thể hiện ra một chút nào cả.
Tôi đứng bên cạnh Liễu Long Đình nhìn một lúc, thấy anh ta không dùng pháp lực mà vất vả đánh trứng nên giả vờ thân thiện tìm đề tài tán gẫu, kéo gần quan hệ với anh ta: “Anh có mệt hay không?” Tôi hỏi Liễu Long Đình.
Liễu Long Đình có thể đã đoán được là tôi có chuyện gì đó muốn cầu xin anh ta nên buông máy đánh trứng trong tay xuống rồi nói với tôi: “Có chuyện gì cứ nói đi, đừng ở đây giả vờ thân thiết với tôi, chỉ cần cô nghe lời thì chuyện gì cũng có thể thương lượng được cả.”
“Tôi không có gì để nói cả.” Trong lòng tôi nghĩ nên nói với Liễu Long Đình thể nào thì anh ta mới chịu đáp ứng đưa tôi tới Vân Hải nhanh một chút, thế nhưng tôi nghĩ đến Liễu Long Đình cũng không phải kẻ ngu ngốc, có đáp ứng hay không thì đó là chuyện anh ta sẽ tự suy xét, nếu anh ta không muốn đáp ứng thì tôi có nói cái gì cũng đều vô dụng cả thôi.
Vậy nên tôi nói thẳng với anh ta: “Tôi muốn anh đưa tôi tới Vân Hải, tôi không nào thai, nhưng tôi muốn đi gặp Thiên đế.
Nguồn Novel Tok
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.