Hiện tại tôi và Long Đình đã không còn giống khi mới quen lúc trước nữa, khi đó hai bên đều thẹn thùng ngại ngùng, cởi quần áo cũng sẽ tránh nhau một chút, bây giờ thì tôi trắng trợn thay quần áo trước mặt anh ta, sau đó ngồi trên ghế salông nhìn chằm chằm vào Liễu Long Đình.
Dù sao tôi có thể sống qua mấy tháng vừa rồi thì cũng đã có thể xác định được là anh ta thật sự không chuẩn bị ra tay với tôi, vậy nên khi đối mặt với anh ta thì tôi cũng không có cảm giác sợ sệt cùng lo lắng lờ mờ nữa.
Liễu Long Đình thấy tôi tỉnh lại nhưng cũng không để ý tới anh ta thì đi tới bên cạnh tôi, dùng điều khiển từ xa bật TV lên xem rồi nói với tôi: “Lãng phí thời gian là thế nào? Chẳng lẽ tôi muốn sống với cô mấy ngày bình yên một chút mà cũng không được hả? Cô phải nhớ cho rõ, trái tim của cô vẫn còn đang ở trong tay tôi đấy, nếu cô không muốn chết thì cho dù tôi muốn cô sống ở đây cả đời, cô cũng phải sống ở đây cả đời.
Nghe Liễu Long Đình nói những câu này mà tôi quả thực không còn gì để nói nữa, trong lòng tôi nghĩ thầm Liễu Long Đình vẫn đúng là cái tên đần độn đến mức làm cho người ta không thể nào nhìn thấu được, chẳng lẽ anh ta nhốt tôi lại chỉ vì muốn sống với tôi một cuộc sống tẻ nhạt như vậy hay sao?
“Vậy anh không hận tôi nữa hay sao? Không phải là anh muốn giết tôi à? Sao anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268949/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.