Thực ra tôi đã không mấy bằng lòng lúc Lạc Thần đút cháo bằng miệng cho tôi, lúc này lại nghe thấy Lạc Thần đột nhiên nói như vậy, bỗng nhiên tôi có cảm giác hệt như mình bị ràng buộc, tâm trạng không mấy vui vẻ gì cho cam.
Tôi không biết người khác có cảm thấy như vậy hay không, nhưng lúc này tôi không muốn cau có với Lạc Thần, mà thực ra tôi cũng chẳng có tư cách gì làm chuyện ấy, bởi vì cô ta đã giúp đỡ tôi rất nhiều, cho nên tôi không thể chỉ vì chút cảm xúc nhất thời mà tính toán hẹp hòi với Lạc Thần được, bằng không, sau này tôi cũng không biết phải đối mặt với cô ta như thế nào nữa.
“Cô nghĩ cứ như thế rồi tôi sẽ thích cô hả?” Tôi giả vờ làm ra vẻ vô tư trả lời Lạc Thần.
Mà Lạc Thần nghe tôi hỏi như vậy thì khóe môi hơi cong lên rồi đột ngột kéo tôi vào trong lòng, cánh tay tôi tựa lên bộ ngực mềm mại của cô ta. Ngực cô ta mềm vô cùng, nhìn khuôn mặt thuần khiết trong trẻo như đóa hoa sen vừa chớm nở kia, cộng với dáng vẻ mĩ miều ấy, nếu lúc này tôi mà là một người đàn ông thì e là sẽ không kiềm chế được mất.
“Em là quy y của tôi, tôi là phủ bình, cho nên tất nhiên là tôi muốn ở trong lòng em mãi mãi.”
“Nhưng bây giờ là cô ôm tôi mà!” Tôi cười đùa đáp lại Lạc Thần.
Bấy giờ Lạc Thần lại cúi đầu nhìn tôi một cái, cũng không buông tay mà lại nghiêng người người đè xuống ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268946/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.