Thời khắc này Bạch Sinh khiến lòng tôi cảm thấy rung động. Vết thương trên người cậu ta là do Liễu Long Đình và thần núi cùng nhau tạo thành, cho nên cậu ta cực kỳ lo lắng Liễu Long Đình sẽ làm tôi bị thương, bởi vì thực lực giữa tôi và Liễu Long Đình cách nhau quá lớn. Cậu ta lại không biết rõ về mối quan hệ giữa tôi và Liễu Long Đình.
Vốn dĩ tâm tình tôi không tốt do mới cãi nhau với Liễu Long Đình, nhưng khi nghe thấy Bạch Sinh nói những lời này, trong lòng chợt dịu lại, tôi đỡ Bạch Sinh ngồi xuống sô pha, nói với cậu ta rằng không có chuyện đó đâu, Liễu Long Đình không nỡ giết tôi, nói xong tôi bảo Bạch Sinh nằm úp xuống, đừng có nhúc nhích, để tôi giúp cậu ta kiểm tra miệng vết thương.
Trước kia tôi và Liễu Long Đình cũng từng bị thương rất nhiều lần, lần nào cũng tới nhà Bạch Tiên nhờ ông ấy giúp chúng tôi trị thương. Bị bệnh lâu cũng thành bác sĩ, bây giờ với một số vết thương ngoài da không tổn thương đến nội tạng, tôi có thể tự biết phải bôi thuốc gì cũng như tự biết băng bỏ ra sao.
Nhưng cũng may Bạch Tiên là rắn lớn tu luyện thành tinh, nên dù trên người bị trọng thương, nhưng khả năng tự hồi phục của cậu ta vẫn nhanh hơn người bình thường chúng tôi rất nhiều. Tôi chỉ cần giúp cậu ta bôi chút thuốc kháng viêm giảm đau, sau đó giúp cậu ta bằng bỏ vết thương là xong.
Nhìn thấy bộ dạng thành thục bôi thuốc và băng bỏ của tôi, Bạch Sinh tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268667/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.