Bên ngoài là thi thể của Bạch Tiên?
Nghĩ đến mấy ngày trước lúc tôi về, thấy có xác con nhím chết treo ngoài cửa, tôi còn tưởng trẻ con nhà nào đùa dai, treo xác nhím ngay trước cửa nhà tôi. Nhưng tôi không nghĩ đến con nhím đó có khi nào là thi thể của Bạch Tiên?
Trong đền thờ yên tĩnh, tôi gọi Vu Anh, Vu Anh cũng không ra.
Tôi quay ra cửa, đứng dậy chạy ra ngoài. Trên mặt đất là đống thi thể thối rữa. Vì thời tiết nóng bức mà tốc độ phân huỷ của đống thi thể này cũng nhanh hơn. Bụng chúng phồng lên. Khắp người bắt đầu có thi ban. Khi chân tôi giảm lên bọn chúng, một đống thịt nát dính vào lòng bàn chân tôi, cái cảm giác ấy, âm u tuyệt vọng làm người thở không nổi.
Mở cửa, thấy xác con nhím kia vẫn còn treo ngoài cửa, nhưng ba ngày qua rồi, trên người nó giống như đống thi thể trong nhà, đầy giòi bọ, ruồi bọ bu quanh.
Tôi gỡ xác nó xuống, để trong lòng bàn tay. Tuy tính tình Bạch Tiên không tốt, nhưng lần nào tôi nhờ ông ấy, chưa bao giờ ông ấy từ chối. Mà ông ấy cũng sắp tu thành chín quả, vậy mà ngay lúc này, ông ấy lại bị Liễu Long Đình giết chết
Mũi tôi sụt sịt không ngừng, Liễu Long Đình quả nhiên là thứ súc sinh mất sạch nhân tính, cái gì anh ta cũng làm được.
Tôi quay người đi vào trong phòng, ném con nhím vào mặt Liễu Long Đỉnh, hỏi anh ta tại sao lại giết Bạch Tiên?
Liễu Long Đình bắt được con nhím, rồi vứt thắng nó xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268657/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.