*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bởi vì lúc này Liễu Long Đình đang ở trong người tôi nên lời chú cứ như là chính tôi đang niệm. Lần này Liễu Long Đình nâng cao đẳng cấp của tôi lên, đám dân làng kia quỳ sau lưng tôi, thấy thời tiết bất chợt thay đổi thì liên tục quỳ xuống vái lạy tôi, kêu tôi cứu họ.
Tôi lại không phải là thần tiên gì, bị một đám dân làng quỳ thì hơi xấu hổ. Dù sao cũng là Liễu Long Đình ở trong người tôi hàng yêu trừ ma giúp họ, còn tôi thì chẳng làm gì hết, vậy mà nhận đại lễ như vậy khiến tôi hổ thẹn. Tôi vốn định đỡ họ lên trước, nhưng Liễu Long Đình lại khống chế thân thể của tôi, tôi cũng không thể nhúc nhích nên đành mặc kệ họ.
Khi tôi thấp giọng niệm khẩu quyết đến nửa chừng, cơn gió chung quanh chúng tôi còn đang gào thét, giống gió lạnh trong ngày đông gia rét, thổi khiến chúng tôi bắt đầu lạnh run.
…... Âm ty chi thần, trảm yêu trừ ma, tốc tốc hiện thân!” Sau khi tôi nói câu này, nhất thời cơn gió mạnh trước mặt tôi bỗng tỏa ra ánh sáng màu đỏ, sừng sững hiên ngang trong gió, hơn nữa đang dần dần biến thành hình người.
Một người đàn ông cao gần hai mét, vóc dáng khôi ngô xuất hiện trước mặt tôi. Người đàn ông này trông tương tự như Chung Quỳ trong tranh tết hay điện ảnh, khoảng chừng ba mươi tuổi, để râu quai nón, mặc áo quan màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268585/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.