*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Liễu Long Đình nói câu này, không hiểu sao trong lòng tôi chợt lạnh lẽo, cứ như thể có ai đó cầm thứ lạnh lẽo đâm vào tim tôi, cực kỳ khó chịu
“Vậy sao họ lại chết rồi sống lại? Có nguyên nhân gì không?” Trên thế giới ngay cả con người cũng khó chết rồi sống lại, huống chi là ma quái vốn dĩ chính là linh thể.
Thấy tôi hỏi vậy, ánh mắt Liễu Long Đình nhìn tôi trở nên phức tạp, nói anh ấy cũng không rõ lắm. Chuyện vật chết hồi sinh này cũng chỉ là chuyện từ hai mươi năm trước, bây giờ chúng tôi nhận đơn còn ít, chỉ trong khu vực Đông Bắc, thấy rất ít. Đây mới chỉ là bắt đầu, về sau chúng tôi sẽ gặp những thứ đó càng ngày càng nhiều. Tôi còn nghĩ tôi đang mang thai, sau này sinh con thì có phải là sẽ bớt gặp chuyện này hay không. Nhưng Liễu Long Đình nói mới chỉ là bắt đầu, khiến tôi nhất thời nản lỏng. Hai mươi năm trước chẳng phải là sau khi tôi chào đời sao? Có phải mấy thứ kia chọn tôi sinh ra rồi đều xuất hiện hết không?
Tôi căm giận bất bình thầm nghĩ.
Liễu Long Đình thấy tôi tràn đầy ai oán, nói với tôi rằng chúng ta đi xem cho bà lão này đi. Có thể cứu người thì vẫn nên cứu, đây cũng là bổn phận của chúng tôi, nếu chúng tôi thấy chết mà không cứu thì khác nào giết họ? Cứu được cái mạng nào hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268584/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.