Những người lùn kia liên tục chui ra từ dưới sông, gió mạnh trên trời gào thét, những người chạy theo kia bắt đầu sợ hãi. Tôi nằm bên kiệu, nhìn một đám châu đầu ghé tai, sau đó bắt đầu có người rời đi. Dù sao thì 90 triệu vẫn không quan trọng bằng mạng sống của mình. Thấy những người này đều đi rồi, trên bờ chỉ còn Phượng Tổ Thiên, Vương Tử Quý và mẹ của hắn ta. Người phụ nữ kia nhìn chằm chằm cỗ kiệu trên sông như đang hò hét gì đó, nhưng cách quá xa, lại thêm gió mạnh nên tôi không nghe rõ bà ta đang kêu cái gì.
Đám thủy quân còn đang liên tục chui ra từ dưới nước, bao vây chung quanh hai mẹ con Vương Tử Quý. Phượng Tố Thiên thấy mẹ con Vương Tử Quý đã bị bao vây thì lập tức biến thành con gà, chạy về phía cỗ kiệu của chúng tôi, đồng thời kêu gào: “Bẻ Bạch, cô mời thần linh nào vậy? Sao tôi vừa ngửi thấy mùi này đã muốn nổi nóng vậy?"
Khi một con gà con lông vàng nói với tôi như vậy, tôi không nhịn được che miệng cười, Thần Sông ngồi đằng sau ôm tôi thấy con gà thì cũng sửng sốt, sau đó cười ẩm lên. Cho cười dù rói, Thần Sông mới hỏi Phượng Tổ Thiên: "Phượng đệ, tại sao để lại biến thành dáng vẻ buồn cười thể này?"
Tôi cũng hoài Phưong Tổ Thiên thể này là thế nào. Tối qua anh ta còn có thể biến thành phương hoàng, sao hôm nay lại biến thành gà con lông vàng còn chưa to bằng nắm tay? Nhớ tới con gà ngũ sắc hồi trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268548/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.