🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đôi mắt Yến Khuynh như nước trong đêm tối, trong veo mà ẩm ướt.



Dường như thời gian có trôi qua bao lâu đi chăng nữa, thì đôi mắt của hắn trước sau vẫn hồn nhiên như một đứa trẻ không hề thay đổi.



Sau khi nghe câu hỏi của Phong Nhược, Yến Khuynh bình tĩnh nhìn vào sự đau đớn trong mắt thị vệ mà hắn đang cố gắng kìm nén. Cho tới bây giờ hắn chưa từng nhìn thấy rõ ràng loại cảm xúc này qua lớp mây mù trước đây. Nhưng nay hắn đã nhìn thấy được.



Đây chính là tác dụng của "Phù Sinh tẫn".



Yến Khuynh chậm rãi nói: "Uống thuốc chữa bệnh thì có cái gì không tốt đâu?Trong lòng ta đã thừa biết rồi."



Hắn nhất định phải chữa khỏi căn bệnh tiềm ẩn này và rời khỏi thành phố tiện nghi cũng như chốn an toàn này của mình. Những người yêu hắn, hận hắn, kỳ vọng hắn, oán trách hắn dường như đều đã biến mất, nhưng trong thân tâm hắn biết rõ, không có ai trong số họ thực sự biến mất cả.



Sinh ra đã khổ đốn, hoàng hôn đã đến, vẻ mặt của mọi người đều trở nên mờ mịt. Hắn không thể chỉ là bóng hạc chữa lành vết thương ở hồ nước lạnh giá trong đêm.



Yến Khuynh nhìn vào mắt Phong Nhược, quả quyết lặp lại lần nữa: "Tình trạng bây giờ của ta đã tốt hơn trước kia rất nhiều rồi. Ngươi không cần phải lo lắng."



Phong Nhược vội vàng nói: "Đây đều là ảo giác sau khi ngài uống thuốc thôi! Chẳng phải lão thần y kia đã nói rồi sao, cái đồ bỏ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-bich/2910015/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.