Nhưng anh không còn ý định kết hôn.
Hoắc Minh về căn hộ.
Sắc mặt anh không được tốt, Ôn Noãn nhìn thấy thì nhẹ nhàng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Hoắc Minh nhìn chằm chằm vào cô.
Ôn Noãn đã thay quần áo, mặc một chiếc váy hoa sẫm màu, khoác vest dài màu sâm panh, mái tóc nâu dài xõa ngang eo, trông dịu dàng xinh đẹp.
Hoắc Minh vẫy tay, Ôn Noãn đi qua.
Anh chống cằm lên vai cô, khàn giọng nói: “Tôi nghe dì Nguyễn nói mấy ngày trước là sinh nhật em, thứ bảy này tôi tổ chức bù cho em nhé?”
Ôn Noãn được yêu thương mà lo sợ.
Hoắc Minh ngẩng đầu, nhẹ nhàng hôn cô một lúc rồi nói: “Đưa tôi đến văn phòng.”
Ôn Noãn cảm thấy trong lòng anh có chuyện gì đó.
Cô không ngốc, cô đoán chắc có liên quan đến người trong lòng anh. Ôn Noãn cũng tinh tế không hỏi, mà ngược lại ôm cổ anh, nũng nịu: “Miễn là anh muốn, hằng ngày tôi có thể đưa ‘sugar daddy’ đi làm.”
Ôn Noãn nở nụ cười.
Anh miễn cưỡng vỗ nhẹ cơ thể cô rồi đi vào phòng thay quần áo.
Ôn Noãn đi đến Morning Dew bé nhỏ kia, nhẹ nhàng vuốt ve… Hoắc Minh là người tình tốt, nhưng anh không phải là người chồng tốt.
Anh nuông chiều cô, nhưng không thể yêu cô.
Ôn Noãn may mắn tỉnh mộng sớm, nếu không cô thật sự mù quáng trong tình yêu, trong tương lai không xa chắc chắn cô sẽ tỏ tình với anh, nói với anh rằng cô muốn sống cùng anh mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3361869/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.