Chương trước
Chương sau
Chiếc xe chầm chậm đi vào, anh dừng xe trước cửa khách sạn, rồi cởi dây an toàn cho Ôn Noãn: “Xuống bãi đậu xe còn phải đi bộ một đoạn nữa, em ở đây đợi tôi!”

Ôn Noãn nhìn giày cao gót trên chân mình…

Luật sư Hoắc quan tâm, phụ nữ đều không chịu nổi.

Cô hơi rung động, chủ động nghiêng qua hôn anh.

Ánh mắt Hoắc Minh sâu thẳm, giọng trầm thấp: “Vội vậy sao? Đây là trước cửa khách sạn đấy.”

Ôn Noãn có chút xấu hổ.

Cô xuống xe vứt lại một câu: “Tôi đi trước, lát nữa anh cứ vào thẳng sảnh tiệc tìm tôi.”

Hoắc Minh khẽ cười, cũng chẳng nói được hay không.

Ôn Noãn xuống xe nhìn anh lái xe đi, cô mới hơi hối hận, nhỡ đâu Hoắc Minh chạy đi thì phải làm sao?

Đang nghĩ thì Bạch Vi đi đến.



Bạch Vi không dẫn theo chồng mình đến, thấy có mỗi Ôn Noãn thì không kiềm được, thấp giọng nói: “Ôn Noãn à, đôi chân này của cậu, luật sư Hoắc có mất nửa cái mạng cũng sẽ chết trên người cậu!”

Ôn Noãn mới bị Hoắc Minh trêu chọc.

Bạch Vi trêu cô cũng ngại nói, trước mắt thì cô và luật sư Hoắc vẫn rất “đơn thuần”.

Mấy chuyện riêng tư này Bạch Vi không biết, cô ấy chỉ quan tâm một chuyện.

“Hoắc Minh đâu rồi?”

Ôn Noãn vén nhẹ mái tóc màu nâu của mình, hơi mất tự nhiên nói: “Đi đậu xe rồi, chúng ta lên trước đi.”

Bạch Vi trêu ghẹo: “Được đấy! Cũng ra vẻ vợ chồng nhỉ?” Cô ấy nóng lòng muốn thấy Đinh Tranh bị vả mặt, bèn kéo Ôn Noãn vào thang máy.

Trong thang máy không có người khác.

Bạch Vi không nhịn được muốn nhân cơ hội sờ cô: “Chân này đúng là không tệ đấy!”

Ôn Noãn đỏ mặt, tim đập nhanh liếc nhìn cô ấy.

Bạch Vi cười nheo mắt.



Thang máy dừng ở tầng sảnh tiệc, cửa mở ra thì thấy Đinh Tranh đang đứng trước cửa sảnh tiệc.

Tối nay cô ta mặc một bộ lễ phục màu đỏ bó sát, có chút long trọng.

Bạch Vi cười nói: “Cũng khá vui đấy!”

Cô liếc mắt đã thấy Cố Trường Khanh.

Hắn ngồi ở vị trí tốt nhất trong sảnh tiệc, rõ ràng hắn cũng nhìn thấy cô rồi.

Ánh mắt Cố Trường Khanh có chút kinh ngạc.

Trước giờ hắn vẫn biết Ôn Noãn rất xinh, nhưng tối nay cô không giống như trước, cả người đầy hương vị phụ nữ, là kiểu phong thái khiến đàn ông rất muốn ôm ấp, rất muốn “làm” chuyện kia với cô.

Bạch Vi kề tai nói nhỏ với Ôn Noãn: “Tớ đoán, Đinh Tranh chắc chắn đã sắp xếp bọn mình ngồi cạnh Cố Trường Khanh rồi! Cô ta không chết tâm nhỉ? Cứ muốn so với cậu.”

Ôn Noãn cũng cạn lời.

Cô và Cố Trường Khanh đã chẳng còn quan hệ gì, Đinh Tranh nhắm nhầm kẻ địch rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.