Ôn Noãn quấn khăn tắm đi vào phòng thay đồ, chọn một bộ váy màu cà phê đậm.
Kiểu dáng đơn giản.
Chỉ là kiểu ôm sát người được phủ lớp vải tuyn bên ngoài.
Màu cà phê đậm khiến da Ôn Noãn trông càng trắng hơn, lại thêm chút quyến rũ nữ tính, Ôn Noãn uốn tóc thành những lọn nhỏ, lại tốn thêm nửa tiếng đồng hồ trang điểm.
Làm xong hết, cô nhìn bản thân trong gương.
Đẹp ngoài mức tưởng tượng của cô!
Gương mặt Ôn Noãn khẽ ửng đỏ, cô tưởng tượng bản thân mặc bộ đồ này ôm hôn với Hoắc Minh… Chỉ mới tưởng tượng thôi mà đã vô cùng mong chờ rồi!
Thời gian không còn sớm, Ôn Noãn chuẩn bị gọi xe đi.
Nhưng cô mới xuống lầu thì thấy một chiếc McLaren màu đen đậu trước cổng, có đôi chân dài tựa vào chiếc xe đắt tiền.
Bộ đồ vest kiểu Anh kinh điển.
Giày da sáng bóng, chưa kể đến gương mặt điển trai còn cuốn hút hơn thường ngày.
Ôn Noãn ngây người.
Hoắc Minh? Không phải anh nói anh sẽ đến thẳng khách sạn sao?
Hoắc Minh dựa vào xe, lười biết khẽ cười: “Nhìn ngốc rồi?”
Ôn Noãn vẫn không dời mắt.
Anh chói mắt thu hút như vậy, tùy ý đứng đây cũng có thể tạo thành ảnh chụp tạp chí.
Hoắc Minh đứng thẳng người, đi về phía cô, lúc cách cô chừng hai bước, anh từ trên cao nhìn cô chăm chú.
“Tối qua có thất vọng không?”
Giọng điệu anh nghiêm túc đến kỳ lạ, Ôn Noãn hiểu được ý anh mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353594/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.