Hắn nhìn ra Cố Trường Khanh vì phụ nữ mà phiền lòng, rất khéo léo gọi một cô gái tới.
Trẻ trung và ngây thơ.
“Trò chuyện giải sầu với Tổng giám đốc Cố đi.” Quản lý nói kín đáo.
Vốn Cố Trường Khanh muốn từ chối, nhưng khi ngước mắt lên thì ngây ngẩn cả người.
Khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ trước mặt giống Ôn Noãn đến sáu phần, đặc biệt góc nghiêng rất giống, hắn nhìn hơi thất thần, đưa tay kéo cô gái đến bên cạnh, gọi một tiếng: “Ôn Noãn?”
Quản lý biết điều rời khỏi.
Trong phòng bao xa hoa, chỉ còn lại cô nam quả nữ.
Cô gái làm việc này, tự nhiên biết làm thế nào khiến đàn ông vui vẻ, cô ta rất chủ động ôm cổ người đàn ông rồi hôn hắn, hôn đến khi có cảm giác, Cố Trường Khanh ấn cô ta lên ghế sô pha…
Xong việc.
Cố Trường Khanh thờ ơ hỏi: “Tên gì?”
“Mạn Mạn.” Cô gái giúp hắn mặc quần áo, rất ngoan ngoãn.
Cố Trường Khanh cười phóng đãng: “Cái tên này rất hay.”
Khuôn mặt Mạn Mạn đỏ lên, nhẹ nhàng ôm eo hắn: “Khi nào Tổng giám đốc Cố lại đến gặp em?”
Cố Trường Khanh châm điếu thuốc, chậm rãi hút vài hơi.
“Nói sau đi!”
Cô gái có chút thất vọng, cô ta định thăm dò xem Tổng Giám đốc Cố có muốn bao nuôi cô ta không, dù sao vừa rồi hắn rất nhiệt tình, không ngừng ôm cô ta kêu ‘Ôn Noãn’.
‘Ôn Noãn’ là ai không quan trọng, điều quan trọng là cô ta có thể câu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353548/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.