Hoắc Minh Châu, hòn ngọc quý trên tay nhà họ Hoắc, cũng là em gái ruột duy nhất của Hoắc Minh.
Nửa năm trước Hoắc Minh Châu đi du học về, nhanh chóng yêu đương cuồng nhiệt với Cố Trường Khanh.
Lúc này, Hoắc Minh Châu kéo cánh tay anh trai làm nũng: “Anh, em đã hẹn anh mấy lần rồi, anh gặp Cố Trường Khanh một lần đi!”
Hoắc Minh thờ ơ đuổi em gái đi.
Hoắc Minh Châu giả bộ tức giận, cãi nhau với anh, nhưng người sáng suốt đều nhìn ra được tình cảm anh em bọn họ rất tốt.
Ôn Noãn lẳng lặng nhìn.
Cô cũng không hận Hoắc Minh Châu, cô chỉ có chút tự giễu…
Tình anh em sâu sắc như vậy, lúc trước cô dựa vào gì cho rằng Hoắc Minh có thể lên tòa án vì cô?
Ôn Noãn lặng lẽ rời đi.
Hoắc Minh nhìn thấy cô, anh nói dăm ba câu đuổi Hoắc Minh Châu rồi đi về phía quầy lễ tân.
Cô nhân viên lễ tân lập tức đưa hộp trang sức cho anh: “Luật sư Hoắc, vừa rồi cô gái kia đã để lại món này.”
Hoắc Minh nhận lấy, kiêu ngạo gật đầu.
Trở lại văn phòng, anh tiện tay ném hộp vào ngăn kéo, thời gian dài trôi qua khiến anh gần như đã quên mất Ôn Noãn, chỉ khi cơ thể cần thư giãn, anh mới thờ ơ nhớ tới hình như còn có một người như vậy.
Eo rất nhỏ, chân vừa thẳng vừa dài……
Những ngày kế tiếp, Ôn Noãn bề bộn nhiều việc.
Cô gặp luật sư Khương Minh, ông ấy rất có năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353489/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.