Lúc này càng là nghĩ giống hệt anh, đây là thần giao cách cảm sao? 
Giọng điệu Hoắc Vân Thành lạnh lùng: “Lâm Nham Phong, chúng ta phải tranh thủ thu thập chứng cứ, cứu ông nội tôi ra ngoài trước khi buổi họp báo của Lâm Gia Đống diễn ra.” 
“Vâng, Hoắc tổng.” Lâm Nham Phong thoáng biến sắc. 
“Hai ngày tuy là có hơi vội vàng, thế nhưng hẳn là có thể kịp.” Thư Tình ngồi xuống bên cạnh Hoắc Vân Thành, day day ấn đường nói. 
Muốn tìm được chứng cứ xác thực Lâm Gia Đống động tay động chân với máy bay của Hoắc Vân Thành không dễ dàng như vậy, thế nhưng muốn ngăn ông ta mưu đoạt chức vị tổng tài của Hoắc Thị thì hẳn là vẫn có thể. 
“Nếu Lâm Gia Đống muốn thu mua cậu, vậy thì chúng ta tương kế tựu kế.” Hoắc vân Thành trầm ngâm, nói. 
“Hoắc tổng, ý của anh là?” Lâm Nham Phong cung kính hỏi. 
“Cậu cứ đồng ý với yêu cầu của ông ta, khiến ông ta cho rằng bản thân đã thành công, trong lòng đắc ý, thả lỏng cảnh giác, chúng ta nhân cơ hội thu thập bằng chứng.” Thư Tình ở bên cạnh bổ sung nói. 
Nhìn tổng tài nhà mình và Thư Tình kẻ xướng người họa, Lâm Nham Phong liên tục gật đầu, sự u ám trong lòng mấy ngày hôm nay đều được quét sạch. 
Đây chính là phu xướng phụ tùy sao? 
Hoắc Vân Thành lại tỉ mỉ trao đổi với Lâm Nham Phong một phen, anh ta ghi chép cẩn thận từng điều một. 
“Hoắc tổng, tôi về trước đây, để tránh cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-toi-muon-tu-hon/2177193/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.