Du thuyền của Thư lão gia tử dần dần biến mất khỏi tầm mắt của Thư Tình, hốc mắt của cô hơi đỏ lên.
“Thư Tình, đợi xử lý xong chuyện bên này, anh sẽ đi thăm ông nội với em.”
Giọng nói mát lạnh của Hoắc Vân Thành vang lên bên tai Thư Tình, cô lấy lại tinh thần, hàng mi thanh tú khẽ cau lại: “Chúng ta đến nhà cũ tìm ông nội anh trước đi.”
“Đừng, không được đánh rắn động cỏ.” Hoắc Vân Thành thản nhiên mở miệng.
Đánh rắn động cỏ?
Thư Tình rất nhanh đã hiểu được ý của Hoắc Vân Thành.
Trước kia cô đã từng lén bắt mạch cho Hoắc lão gia tử lúc ở nhà cũ, lúc đó mạch tượng của ông vô cùng ổn định, sao bây giờ đột nhiên lại đổ bệnh nặng?
Bệnh của Hoắc lão gia tử sợ là do có người cố ý gây ra.
Ma người này rất có khả năng chính là kẻ đã động tay động chân với máy bay định hại chết Hoắc Vân Thành.
“Tìm Lâm Nham Phong trước.” Hoắc Vân Thành trầm giọng nói.
Thư Tình gật đầu, đưa điện thoại di động mà Thư lão gia tử tặng mình cho anh.
Điện thoại của cô và Hoắc Vân Thành đều chìm vào trong biển lớn rồi.
Hoắc Vân Thành cầm lấy điện thoại di động, bấm số của Lâm Nham Phong.
“Alo, ai vậy?” Giọng nói của Lâm Nha Phong truyền tới từ đầu bên kia điện thoại.
Hoặc Vân Thành lạnh nhạt nói: “Là tôi.”
“Hoắc tổng?” Giọng nói của Lâm Nham Phong trở nên kích động: “Anh, anh vẫn ổn?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-toi-muon-tu-hon/2177191/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.