Ngày chụp ảnh gia đình, bố chồng đã gọi tôi. 
- Hi Lăng, con lại đây. 
Bố mẹ chồng tôi ngồi ghế ở giữa. 
Tôi được sắp xếp đứng sau bố mẹ chồng, đứng giữa hai cô con gái của Hoắc gia. 
Tiểu Quân và Tiểu Dao đứng hai bên ông bà. Tiểu Hi được ông nội bế ngồi trong lòng. 
Tôi hơi ngại ngùng, nhưng lòng ai cũng rõ, sau khi qua cơn thập tử nhất sinh, bố chồng tôi đã hoàn toàn công nhận tôi và ưu ái con gái tôi hơn hẳn. 
Ngày nhận được file ảnh, tôi đã gửi ảnh cho bố mẹ đẻ để họ cùng xem. Mẹ tôi rất vui, bà ấy đã nhắn cho tôi một câu thế này. 
"Con gái, hãy cưới một người đàn ông muốn trở thành một người chồng, chứ không phải một người đàn ông chỉ muốn có một người vợ. Anh Đông là người chồng, người bố tốt, con đừng để nó phải chờ đợi thêm nữa". 
Tôi mỉm cười và nhắn lại. 
"Vâng mẹ" 
*** 
Vậy là một mùa hoa bằng lăng nữa lại tới. 
Hoắc Anh Đông rất lãng mạn, tôi biết anh ấy lãng mạn rồi, nhưng khi anh ấy dẫn tôi tới một con đường là lối vào một dự án của Hoắc thị thì tôi càng tin đời này đã yêu đúng người. 
Chỉ vì một câu nói tôi thích hoa bằng lăng, mà anh ấy dành tặng tôi cả một con đường hoa. Xuân qua, hạ đến, thu sang, đồng tới, mỗi mùa con đường đều có nét đẹp riêng, đẹp nhất là mùa hoa nở tím rợp trời. Con đường có hành lang đi bộ, có thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-thich-hon-toi/3613957/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.