Chương trước
Chương sau
Con gái tôi 4 tuổi, chị Tâm Anh cũng sinh con gái sau tôi 1 năm. Ở Hoắc gia mỗi dịp cuối tuần sẽ rất nhộn nhịp, bởi có Tiểu Quân và hai em gái nhỏ nhí nhéo cả ngày.

Do sàn sàn tuổi nhau, đôi khi ra ngoài thì Hi Lai nhà tôi và Dao Anh nhà chị cả thường bị so sánh với nhau.

Tôi qua đón con gái, thấy ba ông cháu đang ngồi ở chòi giữa hồ cho cá ăn.

Bé con nhà tôi kéo áo ông nội.

- Ông ơi, bà nội mua váy đẹp cho chúng cháu này. Váy của cháu hay của chị Tiểu Dao đẹp hơn ạ?

Tôi không vội tới đó mà ở xa nghe chuyện. Đôi khi tôi khá nghĩ ngợi, bởi bé con nhà tôi lớn hơn nên hiểu người lớn nói hơn, có lẽ bị người khác so với Dao Anh nên con bé cũng bị ảnh hưởng hay so mình với chị họ.

Ông nội tụi nhỏ gọi hai đứa tới đứng cạnh nhau, sau đó chỉ vào hoa sen dưới hồ.

- Các cháu thấy hoa kia có đẹp không?

Hai đứa nhỏ gật đầu đáng yêu vô cùng.

Ông ấy lại chỉ vào chậu hoa hồng gần đó

- Còn hoa này?

Con gái tôi nhanh nhảu đáp.

Cũng đẹp ạ.Vậy cháu thấy cái nào đẹp hơn?Hi Lai gãi đầu rồi thỏ thẻ.



- Cháu thích cả hai có được không ạ?

Người ông xoa đầu hai cháu gái, rồi giải thích.

- Hoa hồng là hoa hồng, hoa sen là hoa sen. Cháu thấy cả hai đều đẹp, cháu có thể thích cả hai, chỉ cần xem nó đẹp thôi, không cần so sánh hơn thua. Cháu và chị ông đều yêu quý, cháu là Tiểu Hi, chị là Tiểu Dao, mỗi người đều có bản sắc của riêng mình.

Tôi không biết hai đứa trẻ có hiểu không, nếu hiểu thì hiểu được bao nhiêu. Hai đứa cầm tay nhau gật đầu, Hi Lai còn hồn nhiên cười toe toét.

- Cháu cũng yêu quý ông ạ!

Thực ra đôi khi tôi hơi thấy có lỗi với con gái mình.

Lúc mang bầu, tôi đã thầm mong đó là con trai. Không hẳn là tôi trọng nam khinh nữ, cũng không ai gây áp lực sinh con trai lên tôi cả. Nhưng tôi biết Hoắc Anh Đông nên có một người con trai để kế nghiệp, như truyền thống mấy đời nhà họ Hoắc.

Thời buổi công nghệ phát triển, đứa con tiếp theo tôi có thể cân nhắc cam thiệp để chọn giới tính. Dẫu vậy, tôi vẫn muốn đứa con đầu là con trai để chính bản thân đỡ lo nghĩ sau này.

Tôi rất yêu Hi Lai, vì vậy mà lắm lúc tự trách mình là người mẹ chưa tốt khi đã mong con bé là con trai.

Và tôi vẫn chưa làm lễ cưới với Hoắc Anh Đông, mới chỉ mới đăng kí kết hôn gần đây. Nhiều người bảo tôi kì cục và để lâu sẽ chỉ thiệt thòi. Pen còn nhắc khéo tôi nên sinh thêm một đứa con trai để củng cố vị trí của mình. Tôi chưa nghĩ tới việc đẻ tiếp, vẫn muốn dành trọn yêu thương cho Hi Lai bé nhỏ.

Nước không nóng sao chín được trà, người không vững lòng mới có kẻ thứ ba.

Tôi tin Hoắc Anh Đông, tin vào truyền thống và nền tảng đạo đức của Hoắc gia. Ở bên anh ấy mấy năm qua, tôi chưa từng phải ghen tị với người phụ nữ nào. Anh ấy làm cho những người phụ nữ khác ghen tị với tôi!

*-*-*

Sau khi Hi Lai ra đời, cách xưng hô của tôi dành cho gia chủ Hoắc gia đổi từ "bác trai" sang "bố chồng".



Khi cả đại gia đình ngồi chơi ở phòng khách, Hoắc Linh Anh đã hỏi ba đứa cháu.

- Nào nào, giờ có 1 cây kim rơi xuống biển thì làm sao để lấy được nó?

Tôi khá hóng xem tụi nhóc sẽ trả lời thế nào.

Hi Lai nhanh miệng nói trước.

- Không lấy được đâu, cái kim bé lắm, nhiều nước như vậy không tìm được đâu cô ơi.

Tôi hơi cười, Hoắc Linh Anh thưởng cho con bé một quả dâu.

Rất thẳng thắn! Cho con 1 quả.Tiếp theo, Tiểu Dao thì sao?Con cũng nghĩ vậy ạ. Dì ơi, tại sao dì lại đem cây kim ra biển làm chi để bị rơi rồi?Mọi người bật cười, Hoắc Linh Anh thưởng cho Dao Anh một quả dâu khác.

Cho con, vì con dễ thương!Tiểu Quân thì sao?Dạ, đơn giản, con mua cho dì cây kim mới. Mắc gì tốn thời gian mò kim đáy bể.Hzzz, đúng là con trai của Hoắc Tâm Anh. Này, con tự chọn quả đi.Hoắc Linh Anh đẩy giỏ hoa quả cho Tiểu Quân chọn, thằng bé đã lớn chững chạc lắm rồi, cũng cầm 1 quả dâu rồi dẫn hai em gái đi ra ngoài chơi.

Vẫn là bố chồng tôi thích hỏi.

- Linh Anh, câu trả lời của con?

- Con á, con thử tụi nhóc thôi. Nếu cây kim quan trọng thì con sẽ không để rơi nó ngoài biển. Còn không quan trọng, thì cứ để yên đó không cần lấy lại.

Tôi biết kiểu gì cũng đến lượt mình. Ngay khi ông ấy nhìn tôi, tôi liền hiểu ý.

- Việc này chắc chắn không khả thi ạ. Nếu bố vẫn hỏi con, con tin bố có cách lấy được. Tháng ngày sau này, mong được bố chỉ giáo nhiều hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.