Hoắc phu nhân chìa ra một bao lì xì đỏ, bên trên in hình phượng hoàng uốn lượn cực kỳ đẹp mắt, còn có viền vàng nhìn rất sang.
- Tặng cháu!
Tôi ngơ ngác nhìn phong bao lì xì, rồi lại lúng túng nhìn Hoắc Anh Đông. Anh mỉm cười nhìn tôi rồi nói:
- Quà ra mắt đó, mẹ tặng thì em nhận đi.
Tôi hơi ngại nhưng vẫn nhận lấy.
- Cháu cảm ơn ạ!
Tưởng vậy là được rồi, không ngờ Hoắc phu nhân lại liếc nhìn chồng bà ấy rồi lên tiếng.
- Kìa mình!
Một chiếc lì xì đỏ tươi lại được Hoắc lão gia rút ra, khác chiếc lì xì khi nãy một chút, in hình rồng vàng nổi bật và quyền uy.
- Của cháu!
Tôi lại hoang mang nhìn Hoắc Anh Đông, anh ra hiệu cho tôi nhận lấy. Tôi chỉ biết nghiêng người và kính cẩn giữ chiếc lì xì ấy từ tay bố của bạn trai mình.
- Cháu cảm ơn hai bác ạ.
Không thể mở ngay, nhưng tôi phát sốc khi chỉ cầm qua cũng cảm nhận được độ dầy của số tiền bên trong, chứng tỏ không hề ít.
Hoắc phu nhân giữ vai trò điều phối cuộc gặp gỡ, bởi bà ấy là người khơi chuyện và hỏi han để tôi không cảm thấy xa cách và dễ hòa nhập hơn.
Tiểu Quân đang ngồi cùng ông ngoại liền tụt khỏi ghế và hớn hở gọi.
- Aaa, mẹ tới rồi!
Tôi ngắng lên nhìn thấy chị cả nhà họ Hoắc xuất hiện từ cửa đi vào, trên tay xách giỏ giống giỏ hoa quả. Nhìn chị ấy tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-thich-hon-toi/3613938/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.