Dạ, cháu chào bác!Ừm!Bố của Hoắc Anh Đông nhìn tôi khẽ gật đầu rồi tiến tới ngồi ở ghế giữa, phong thái gia chủ đúng là không đùa được đâu.
- Bố, như con đã báo trước đó, hôm nay chúng con về nhà ăn tối ạ.
Ông ấy khá kiệm lời kể cả với con trai, rồi căn dặn người làm chuẩn bị trà tiếp khách.
Tiểu Quân liền sà vào lòng ông ngoại khoe khoang, chứng tỏ đứa cháu này rất được lòng người lớn và được yêu thương.
- Ông ngoại ơi, mợ mua quà cho cháu này.
Nói rồi thằng bé còn lấy một hình dán người nhện dán lên mu bàn tay ông mình.
Hoắc lão gia mỉm cười hiền từ khác hẳn sự băng lãnh tôi thường thấy.
Người nhện mà Tiểu Quân thích đây mà. Cháu đã cảm ơn người tặng quà cho cháu chưa?Dạ, cháu cảm ơn mợ rồi ạ.Người ông gật gù hài lòng, sau đó hỏi tiếp.
- Ai dậy cháu gọi mợ thế?
Tôi ngồi cạnh Hoắc Anh Đông mà không dám thở mạnh, thậm chí cực kỳ căng thắng. Tôi sợ ông ấy nghĩ tôi hấp tấp nóng lòng được gả vào Hoắc gia mà dám dậy trẻ con nói bừa.
Tiểu Quân cười vui vẻ chỉ tay về Hoắc Anh Đông.
- Cậu dậy cháu ạ, cậu bảo bạn gái sau này là vợ, thì cháu gọi là mợ.
Tôi nghĩ Hoắc lão gia sẽ nhìn tôi kì cục, nhưng không, ông ấy xoa đầu cháu trai khen ngợi.
- Tiểu Quân nhà ta thông minh quá, cậu mới dậy mà nhớ luôn rồi.
Tôi khá là ngại ngùng, bèn lúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-thich-hon-toi/3613937/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.