Tôi có lịch quay phim nên ở cùng Hoắc Anh Đông tới sáng rồi phải rời đi, dù không nỡ xa anh chút nào.
- Anh hứa đi, hôm nay sẽ dành thời gian nghỉ ngơi, chỉ nghỉ ngơi thôi đấy.
Anh xoa đầu tôi rồi hôn tôi một cái.
- Ừ, nghe lời em, xong việc thì về với anh, có anh chờ.
Tôi vừa ra tới cửa đã bắt gặp Mạc Nghệ Như đang xách túi đồ đi tới. Cô ấy chủ động chào tôi, có vẻ đỡ lạnh nhạt hơn trước.
Cô Hi Lăng!Cô Mạc!Cô có thể gọi tên tôi!Um.Tôi nhìn tay cô ấy, có vẻ Nghệ Như mang đồ ăn tới cho Hoắc Anh Đông. Một xíu chạnh lòng dấy lên trong tôi. Tôi đường đường là bạn gái của Hoắc Anh Đông nhưng chưa làm được gì cho anh ấy. Còn người phụ nữ này, luôn ở bên đồng cam cộng khố, hiếu về cuộc sống của anh, ngoại hình - tài năng- gia thế đều tương xứng. Đã vậy cô ấy còn có thể tự do đi lại, mang đồ ăn cho bạn trai tôi nữa.
Tôi vào trong trước!Ừm.Mạc Nghệ Như luôn cười khách sáo với tôi, cô ấy lướt qua tôi. Lần này không phải mùi thơm của Hoắc Anh Đông, mà là mùi thơm khác. Nhưng vẫn rất đặc biệt và cuốn hút.
Nếu tôi là đàn ông, tôi sẽ phải lòng một cô gái như vậy, cá tính, giỏi và ngầu.
Tôi thở dài rồi ra về, định tan làm sẽ nấu món gì đó bổ dưỡng cho Hoắc Anh Đông, nhất định không thể kém cỏi so với người khác được.
****
Thực ra tôi không giỏi nấu nướng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-thich-hon-toi/3595154/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.