Sau hôm ấy thì mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường. Tạm thời có mẹ và em gái Hoắc Anh Đông đẩy thuyền cho chúng tôi, bố và chị gái anh ấy thì không có động tĩnh gì, không phản đối, không ủng hộ, có lẽ đang đợi xem biểu hiện của tôi ra sao. 
Tôi đóng phim ở phim trường khá bận, nên cứ giải lao lại tranh thủ nhắn tin với bạn trai. 
"Anh đang làm gì đó?" 
Ngay sau đó đã có tin rep lại. 
"Đang nhớ em" 
Quả thực sau buổi nói chuyện cùng mẹ bạn trai, tôi cảm thấy trân trọng Hoắc Anh Đông hơn, và tự nhủ bản thân nên cố gắng hơn nữa. 
Tôi rep lại một câu nịnh nọt kèm bức ảnh selfie xinh đẹp của mình. 
" Tình cờ ghê, Hi Lăng của anh cũng đang nhớ anh" 
Êu ơi sến, nhưng tôi biết Hoắc Anh Đông thích kiểu này. 
" Hi Lăng của anh sao mồ hôi dính tóc thế? Nóng quá à?" 
" Một chút, em thèm trà sữa nhưng sợ béo" 
Anh không rep nữa, tôi đoán anh bận việc nên cũng cất điện thoại đi rồi lấy kịch bản ra ôn lại. 
Lát sau, khi vừa diễn xong một cảnh phim, bất ngờ Pen chạy tới hối hả nói với tôi. 
Hi Lăng, cưng mua trà sữa khi nào thế?Hả, trà sữa gì? Em không mua gì cả.Trời ơi, nguyên một xe có cả nhân viên đứng pha chế luôn kìa, có poster hình cưng luôn áTôi ngơ ngác, phía đạo diễn cũng có nhân viên tới thì thầm gì đó vào tai, rồi ông ấy cho cả đoàn nghỉ thêm để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-thich-hon-toi/3595150/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.