Hoắc lão gia nhìn tôi.
- Cháu gái, uống trà đi, loại này ngọt thơm đỡ mất ngủ.
Tôi cẩn thận bưng ly trà lên và kính lễ.
- Cháu mời bác, mời chị!
Kèm một nụ cười khách sáo với Hoắc Anh Đông bên cạnh.
Tôi nhấp một ngụm trà nhỏ, quả thực vị không chát như trà đen hay trà xanh. Nó giúp tâm tình tôi thả lỏng hơn chút.
Ông ấy cười tỏ vẻ hài lòng, sau đó nhìn sang Hoắc Anh Đông.
Nào, bố tò mò cô gái xinh đẹp này có phải bạn gái con không?Vâng, tuy hơi bất ngờ nhưng con xin giới thiệu cô ấy với bố luôn. Bạc Hi Lăng là tên cô gái con đang dày công theo đuổi. Nhưng cô ấy chưa đổ.Dù đã nuốt ngụm trà xuống nhưng tôi vẫn ho sặc sụa. Hoắc Anh Đông ơi là Hoắc Anh Đông, ăn nói tưng tửng trước mặt bề trên vậy sao?
Tay anh ấy vỗ nhẹ lưng tôi, mọi hành động được hai người còn lại quan sát tỉ mỉ.
Bỗng Hoắc lão gia cười lớn.
Cháu gái, là phụ nữ cá tính chút cũng rất thú vị, đừng dễ dàng để đàn ông có được mình.Dạ?Tôi ngẩn tò te nhìn ông ấy, rồi nhìn Hoắc Anh Đông đang cười tủm tỉm.
- Hi Lăng nhỉ! Nhìn cháu làm ta nghĩ tới mẹ của ta. Bà ấy có lông mày rất bén, ánh mắt sáng bừng, nhân trung dài và cằm vượng phu. Ông nội của Anh Đông phải dùng khổ nhục kế mới nhận được cái gật đầu đồng ý hẹn hò của bà ấy. Hoắc Anh Đông cũng được nói là giống ông nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-thich-hon-toi/3595146/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.