Tránh khỏi Lục Hạo Thiên, Niên Nhã Tuyền lại tìm một nơi yên tĩnh ngồi xuống, nhìn về nơi xa xăm nào đó mà ngẩn người. Hoắc Lăng Trầm đang làm gì nhỉ? Cô đi mấy ngày rồi, có nhớ cô không?
Bởi vì đi ra ngoài, lại tới nơi xa xôi như vậy, cho nên cũng không mang theo chiếc nhẫn kim cương Hoắc Lăng Trầm tặng cô.
Chút yên tĩnh này rất nhanh liền bị phá vỡ: "Bạn học Niên."
Lần này là Tống Vũ Dương.
Niên Nhã Tuyền nở nụ cười thân thiện với cậu ta: "Bạn học Tống." Mấy ngày ở đây, bạn học Tống giúp đỡ cô rất nhiều!
Tống Vũ Dương ngồi xuống cạnh cô: "Sao lại ngồi ở đây? Có lạnh không?""Vẫn ổn."
Bởi vì cô và Hoắc Lăng Trầm đang chiến tranh lạnh, tâm trạng của Niên Nhã Tuyền không tốt lắm, không nói nhiều. Tống Vũ Dương vốn ít nói cũng không biết nên nói gì, nhất thời bầu không khí thật yên tĩnh.
Ánh mắt Tống Vũ Dương luôn vô tình hay cố ý đặt trên người cô gái mang vẻ mặt tịch mịch, cuối cùng nhịn không được hỏi: "Bạn học Niên, cậu không vui sao?"
"A.. Cũng không có gì." Niên Nhã Tuyền có chút ngượng ngùng cười một tiếng: "Chúng ta đi tìm mọi người đi!" Ngồi riêng với nam sinh, lại không có tiếng nói chung, thật lúng túng..
Tống Vũ Dương trơ mắt nhìn cô gái mình thích rời khỏi tầm mắt mình, nhưng cậu ta không mở miệng nói được tiếng nào.
Thật ra thì cậu ta muốn hỏi xem Niên Nhã Tuyền có quan hệ gì với Hoắc Lăng Trầm.. Nhưng cậu ta lại không có thân phận thích hợp để hỏi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756982/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.