Nhấc bước chân lên, chân phải của Niên Nhã Tuyền mềm nhũn, trước khi quỳ xuống đất, lại rơi vào vòng tay của Hoắc Lăng Trầm lần nữa..
"Đã say như thế này, còn muốn về nhà?" Hoắc Lăng Trầm cười khẩy.
Niên Nhã Tuyền che mặt, phớt lờ cơn giận trong lòng, thử làm nũng: "Ông xã, chúng ta về nhà thôi!" Ọe.. Sao cô lại muốn nôn rồi.
Người đàn ông không nhúc nhích, tầm mắt rơi trên đôi môi đỏ mọng của cô rồi trầm ngâm.
"Ông xã, hay là anh đem em đi trồng xuống đất đi, nói không chừng ngày mai sẽ có nhiều Niên Nhã Tuyền mọc ra, biết đâu có một Niên Nhã Tuyền khôn ngoan, còn có thể khiến anh vui vẻ!"
Có rất nhiều Niên Nhã Tuyền? Giống như Niên Nhã Tuyền hiện tại? Đầu của Hoắc Lăng Trầm chợt ong ong! Đường kẻ đen đầy trên trán, anh xoa xoa ấn đường, giọng nói lạnh lùng: "Kết thúc đại học năm thứ ba anh sẽ cùng em đi du học."
Ở đây, đôi khi cô quá ngông cuồng, ngông cuồng đến mức anh cũng bất lực.Du học! Lại phải ra nước ngoài du học! Niên Nhã Tuyền xù lông ngay: "Đưa em ra nước ngoài? Đi cùng với em? Theo em thấy là anh nóng lòng đưa em đi, là vì anh muốn hẹn hò với cô Mễ và cô Lam ở Việt Thành đúng không!
Sự lạnh lẽo trên người đàn ông dần dần tăng thêm, nhếch đôi môi mỏng, im lặng.
Niên Nhã Tuyền lên giọng:" Anh nói đi, tại sao không nói, chột dạ sao? "
" Không đưa em ra nước ngoài, để em ở lại Việt Thành nối lại tình xưa với Cố Mặc Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756978/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.