Hạng mục này rất quan trọng đối với công ty, nhưng sau khi Hoắc tổng nhận một cuộc điện thoại của Niên Nhã Tuyền, cứng rắn hủy hết lịch trình trong khoảng thời gian này, vội vàng chạy về Việt Thành.
Bên trong xe trầm mặc một hồi, Trọng Hải Trình có thể nhìn ra vẻ ưu tư của Hoắc Lăng Trầm có gì đó không thích hợp. Cho dù không có được câu trả lời, cũng không dám hỏi nhiều một chữ, chỉ đành im miệng.
Chuông điện thoại của Trọng Hải Trình đột nhiên vang lên, anh ta gắn tai nghe bluetooth: "Chào anh.. Gì cơ? Lúc nào? Được, tôi biết rồi, cảm ơn!"
Cúp điện thoại xong, anh ta nhìn người đàn ông ngồi phía sau qua kính chiếu hậu, hắng giọng nói: "Chuyện là.. Hoắc tổng, phu nhân xảy ra chuyện rồi."
Hoắc Lăng Trầm đột ngột mở mắt ra, chút tâm trạng trong mắt anh dọa Trọng Hải Trình thiếu chút nữa đạp lên chân phanh.
Nửa tiếng sau
Trong đồn cảnh sát, đã trễ lắm rồi, đồn cảnh sát vốn vắng tanh, lúc này lại có đầy nam nữ thanh niên đang ngồi đó.
Nhóm cậu ấm vẫn cà lơ phất phơ, bộ dạng không sợ trời không sợ đất. Các cô gái cũng không có khí thế như lúc đánh nhau vừa rồi, ra vẻ con gái nhà lành ngồi ở đó.
Hàn Huệ Minh chỉ vào khuôn mặt sưng lên của mình, ngồi đối diện cảnh sát lấy lời khai: "Tại sao đánh nhau?"
Cậu ta dùng cằm chỉ một cậu ấm không tốt hơn cậu ta bao nhiêu, nhìn về phía cảnh sát giả bộ vô tội: "Anh hỏi cậu ta đi, tôi cũng không hiểu sao bị đánh."
Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756977/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.