Người đàn ông uống một ngụm cà phê, lạnh lùng nhìn lướt qua cô gái đang nghiến răng nghiến lợi, tự nhiên thấy hối hận. Hối hận xong, anh lại nhếch môi: "Thế nào? Đêm qua không ăn được nên em rất thất vọng sao?"
Cả khuôn mặt của Niên Nhã Tuyền liền đỏ bừng, cúi đầu uống cà phê nhằm che dấu sự ngượng ngùng của mình, nhỏ giọng nói: "Nói bậy! Chỉ là tôi chưa thấy trai thẳng nào như anh thôi."
Hoắc Lăng Trầm buông ly cà phê xuống, xích lại gần cô gái, âm thanh mê hoặc: "Thật xin lỗi, đêm qua không làm em vừa lòng, tối nay sẽ không như vậy nữa, em muốn tạo hình gì chúng ta sẽ làm tạo hình đó."
Ăn rồi hẳn nói, nuốt đến cuống họng rồi thì cho dù có là tạo hình gì đi nữa, từ khi nào tới lượt anh quyết định?
Lần đầu tiên trong cuộc đời, Hoắc Lăng Trầm thấy hối hận đến đau não.
Anh nói một câu tạo hình, cô đương nhiên hiểu được anh có ý gì, đơn giản chỉ là tạo hình tư thế thôi.. Niên Nhã Tuyền ngượng ngùng không dám ngẩng đầu, lớn giọng phản bác: "Ai nói tối nay sẽ ở với anh, tối nay tôi về nhà, không ở lại biệt thự."
Anh gõ ngón tay hai lần lên mặt bàn: "Vậy thì, sau này em ở chung phòng với tôi, chúng ta là vợ chồng, tôi cũng đã cho em thời gian thích nghi rồi, em nên có thói quen khi ở bên cạnh chồng."
"Không không, không phải, ý của tôi là đến kí túc xá ở cùng bọn Hiểu Kha, không phải ngủ cùng anh."
Anh còn thật sự gật đầu: "Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756910/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.