Đáng tin hơn tất cả mọi người bên cạnh cô nhiều, ví dụ như Hàn Huệ Minh, và ví dụ như Cố Mặc Thành luôn miệng nói hối hận..
Đặc biệt, chủ động với cô, Hoắc Lăng Trầm lại kéo cô ra, đi đến chỗ đầu giường, ấn điện thoại nội tuyến của khách sạn, "Phòng 1206 cần một bộ sơ cứu, cảm ơn."
Nói xong, không cho đối phương cơ hội trả lời, trực tiếp lạnh lùng cúp điện thoại.
Niên Nhã Tuyền, "..."
Giọng nói và sắc mặt thối như vậy, chờ chút nữa có người đưa cho anh mới là lạ.
Ai ngờ chưa tới ba phút, chuông cửa phòng vang lên, Niên Nhã Tuyền chạy tới mở cửa, đúng là cô phục vụ mang hộp sơ cứu tới.
Cô nhận lấy hộp sơ cứu, khách sáo nói cảm ơn, "Cảm ơn cô."
"Cô bé, đừng khách sáo."
Quay vào phòng, Hoắc Lăng Trầm mở hộp sơ cứu ra, tìm được thứ cần dùng, ấn Niên Nhã Tuyền xuống ghế, "Ngồi cho đàng hoàng, tôi rửa vết thương cho em."
"Hả? Anh biết sao?"
Người đàn ông lườm cô một cái, "Lúc trước tôi làm bộ đội đặc chủng, những chuyện thế này đã làm qua không ít."
"Hả, anh thật sự từng làm quân nhân sao!" Cô đã bảo rồi, lần đó lúc ở trên sân thể dục trường, anh đứng tư thế quân đội vừa nhìn là biết đã từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, không ngờ vậy mà lại từng làm bộ đội đặc chủng! Chậc chậc chậc..
"Vậy vì sao anh lại quay về làm tổng giám đốc, làm đội đặc chủng không tốt sao?" Cô khó hiểu hỏi.
Thật muốn nhìn dáng vẻ Hoắc Lăng Trầm mặc quân trang, nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756909/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.