Cô không hề cảm nhận được sự lạnh lẽo phát ra từ trên người anh, còn chớp chớp mắt khoe khoang với anh.
Khuôn mặt người đàn ông không có biểu cảm gì nhìn chằm chằm cô, gằn từng chữ một nói, "I"ll teach you from now on."
Cô ngẩn ra một chút, gật đầu.
Bỗng nhiên cô gật đầu, anh còn tưởng rằng cô đã nghe hiểu, "Next, follow me."
Tựa như cô do dự một chút, lại gật đầu.
Ngón trỏ Hoắc Lăng Trầm gõ gõ trên sách, "Are you a fool?"
Fool? Nghe có chút quen thuộc, nhưng mà có ý gì thì cô đã quên rồi.
Lần này, cô không chút do dự, trực tiếp gật đầu. Bởi vì cô phát hiện ra, gật đầu thật sự rất tốt.
Hoắc Lăng Trầm nhắm mắt lại, lấy di động ra, mở phần mềm phiên dịch, nhấp một câu tiếng Anh, đánh vào phần phiên dịch, đưa đến trước mặt cô.
Niên Nhã Tuyền nghi hoặc cầm lấy di động, câu tiếng Anh phía trên đó đúng là câu vừa rồi Hoắc Lăng Trầm đã nói.
Phiên dịch thành tiếng Trung chính là: Cô là đồ ngốc sao?
Cô.. Vừa rồi hình như đã gật đầu!
Đồ ngốc? Anh mới là đồ ngốc! Anh là kẻ ngốc hai mươi tám tuổi!
Khuôn mặt cô gái lập tức đỏ bừng, vừa xấu hổ lại vừa tức giận. Cuối cùng dứt khoát chơi xấu, đẩy sách vở ra, từ trên sô pha đứng lên, "Tôi không học! Anh cố ý!"
Cô chuẩn bị rời đi, một bàn tay lớn giữ lấy tay cô, dùng sức một cái, cô bị kéo về trên sô pha. Không ngồi vững một chút, cô nghiêng về một phía.
"Ôi!" Cô kinh ngạc hô lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-moi-tiep-chieu/1756884/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.