Sở Vân cảm thấy xương quai xanh của mình bị Hoắc Mạc Sâm đá gãy, tay phải hơi động đậy thì cả phần thân thể bên phải đã đau đớn đến co giật.
Cô liều mạng lắc đầu, muốn nói cho Hoắc Mạc Sâm biết cô căn bản cũng không đụng vào Bạch Tuyết Nhi, là cô ta đang diễn trò! Nhưng cô không làm được, cô không thể nói chuyện, có khổ cũng nói không nên lời.
Ánh mắt Hoắc Mạc Sâm thật lạnh lẽo, trong đôi mắt nhìn về phía Sở Vân càng ngày càng lộ ra sự chán ghét: "Nếu không phải Tuyết Nhi cầu xin tôi cứu cô thì đêm qua cô sớm đã chết trong trận tuyết đó. Ba năm trước đây cô tham giàu sang, tạo ra vụ tai nạn đó để leo lên giường của người khác; ba năm sau, cô biết được thân phận thật của tôi thì muốn trở về làm chó vẩy đuôi mừng chủ à?"
"Sở Vân, cô thật hèn mọn!"
Mỗi câu mỗi chữ của Hoắc Mạc Sâm như đâm vào trái tim mềm mại của Sở Vân, muốn nghiền nát nó.
Sở Vân giương mắt nhìn hắn, từng giọt nước mắt chảy ra từ khóe mắt cô, trong đó rõ ràng đang viết: Sao anh có thể không tin em chứ? A Sâm.
Hoắc Mạc Sâm bị ánh mắt bị tổn thương này làm lay động, trong nháy mắt, trái tim hắn có hơi loạn nhịp, trong lòng như có cái gì bị đánh trúng mà mềm nhũn ra.
Nhưng rất nhanh, nỗi lòng này đã bị một cảm xúc càng mãnh liệt khác thay thế.
Sở Vân là người phụ nữ không ngừng phản bội hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-thieu-buong-tha-cho-toi-di/262312/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.