Năm 1998:
“Harry, cậu thật sự quyết định?” Hermione lo lắng nhìn Kẻ Được Chọn vì trải qua lễ rửa tội chiến tranh càng trưởng thành.
“Ừ, thầy ấy làm nhiều chuyện vì mình như vậy, mình vẫn luôn hiểu lầm thầy ấy… Đây là điều duy nhất mà mình có thể làm được.” Harry nhìn bóng dáng không động đậy trên giường, “Mình không thể mở to mắt nhìn thầy ấy chết được.”
“Nhưng cậu có thể bảo đảm thời không kia có giải dược xóa hết nọc rắn, cũng có thể làm Snape tỉnh táo lại?” Ron không thể nào tin được nói thầm, “Thật ra cậu không cần phải làm thế…”
“Không thử làm sao biết được?” Harry cũng hiểu được ý Ron muốn khuyên mình, nhưng cậu sẽ không vì vậy mà thay đổi ý kiến, “Mình đi tới thời không mười năm sau, chắc chắn sẽ có người có thể làm ra giải dược.” Bức ảnh Dumbledore nói cậu có thể đi tìm Snape thời không kia, chỉ sợ có thể cứu bậc thầy độc dược chỉ có bản thân thầy ấy… Harry không hỏi vì sao ông cụ lại chắc chắn như vậy, anh không cần đáp án, anh chỉ muốn một kết quả – chỉ cần Severus Snape còn sống.
Năm 2008:
Harry ôm Snape mê man xuất hiện trong Rừng Cấm, anh cảnh giác mà nhìn cảnh tượng xung quanh, bỗng nhiên ngẩn người, cây cối cao cao chặn ánh mặt trời, bóng cây loang lổ và lấm tấm in trên mặt đất, anh thấy một cô bé con mặc váy hồng, kéo theo một con gấu bông sôi nổi dẵm lên những vệt nắng, miệng ậm ừ nhạc điệu không biết tên, mái tóc đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-loan-quy-tich-quy-dao-hon-loan/2126636/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.