Snape không muốn tiếp tục ở bệnh thất nữa, gã ghét mấy học trò viện cớ chút bệnh bé xíu cũng phải chạy đến bệnh thất chỉ vì muốn nhìn thấy bộ dạng bị thương của gã, giống như gã là sinh vật huyền bí hi hữu vậy. Gã cần phải trở lại hầm dưỡng thương. Mới đầu Poppy cũng không đồng ý, nhưng cuối cùng vẫn thỏa hiệp với sự kiên trì của gã, chẳng qua có một yêu cầu, không được phép từ chối người bà đề cử tới chăm sóc gã.
Chăm sóc gã? Buồn cười, ai lại tình nguyện chăm sóc gã chứ? Trong đầu gã hiện lên gương mặt Kẻ Được Chọn, nhưng Potter sẽ trở lại ư? Sau khi gã trả lời những vấn đề trên.
Trên thực tế gã đã sớm quên ước nguyện ban đầu muốn Kẻ Được Chọn rời xa mình, vì lúc ấy không thể chấp nhận cho nên mới như thiếu niên phản nghịch muốn thay đổi vận mệnh, kết quả lại trói mình và đối phương chặt hơn?
Vậy, gã yêu Lily chăng? Có lẽ đã từng yêu. Gã hận Potter chăng? Có lẽ gã hận James Potter. Lúc Kẻ Được Chọn nói gã không nợ Lily, Snape bắt đầu mê mang, nếu không phải vì Lily, vậy gã vì cái gì? Mười mấy năm gã đều sống vì người khác, nếu thật sự vứt bỏ như vậy, ngược lại gã không biết nên làm thế nào.
Con đường phía trước dày đặc sương mù, gã phải tiếp tục đi về phía trước, mặc dù gã không tìm được phương hướng, không biết hướng đi nào mới chính xác – nhưng sống vì chính mình ư?
…
Không nghĩ tới Harry còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-loan-quy-tich-quy-dao-hon-loan/2126618/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.