Trong lúc ba người đang ồn ào đã đến phòng nhỏ của Hagrid, Hagrid đứng trong vườn bí đỏ, thân thể cao lớn rất đáng chú ý, ngoắc tay với họ từ xa. Đến đó, người lai khổng lồ vui vẻ cho ba người cái ôm mạnh, “Harry! Giáng sinh vui vẻ! Sau khi dạ hội kết thúc thầy không gặp lại trò, gần đây đến được không đó? Thầy nghe nói trò đang chăm sóc giáo sư Snape…”
“Hagrid! Thầy có nhìn thấy Buckbeak không? Buckbeak trở lại đó!” Hermione vội vàng ngắt lời.
“A a, đúng vậy đúng vậy! Trò xem, thầy đang chuẩn bị mang cho nó chút đồ ăn.” Hagrid quơ quơ một con chồn trắng chết trong tay, trước ngực bác còn treo mấy con, “Thế nào? Cùng đi xem chứ?”
“Được ạ! Chúng ta đi mau!” Ron hưng phấn lẻn lên đứng đầu.
Nhưng không đợi họ đi vài bước, bỗng nhiên Hagrid ngừng lại, “Nghe đi!” Bác đưa tay lên vành tai, ngẩng đầu nhìn không trung, xa xa truyền đến một tiếng kêu to, “Là Buckbeak!” Mọi người nhón chân nhìn xung quanh, quả nhiên, lát sau thấy một điểm đen từ xa bay tới, “Buckbeak!” Hagrid kích động hai tay múa may, con Bằng Mã này kêu một tiếng đáp xuống,mọi người vội vàng tránh một bên, sợ bị cánh nó đập trúng.
“Buckbeak!” Hagrid vui mừng qua ôm chầm lấy nó, kết quả Buckbeak càng vui mừng hơn mổ một con chồn treo trước ngực bác.
“Đó là cái gì?” Hermione chú ý khi Buckbeak vỗ cánh luôn luôn có một bóng đen hiện lên.
Buckbeak khép cánh cúi người nằm xuống, lúc này mọi người mới phát hiện, trên lưng nó có một cô bé đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-loan-quy-tich-quy-dao-hon-loan/2126617/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.