Trời trong xanh lạ thường, cát vàng trên sa mạc lấp lánh phát sáng, dập dềnh như sóng nước. Nhưng dưới chân núi La Yết lại âm u ảm đạm, ngọn núi cao che khuất hơn nửa vầng dương, bảo vệ cho bộ tộc Đột Quyết ở phía xa xa.
Địa phận này Hoắc Lâm Phong rất quen thuộc, năm mười bảy tuổi dẫn binh đồ sát cả thành, sau đó hắn đã chạy tới nơi này.
Nhưng mà lần này Hoắc Lâm Phong không có mặt, người đứng đầu để râu lưỡi mác, chiếc khăn màu đen tuyền trên cánh tay và ngọn cờ soái cùng nhau phất phơ, chính là Định Bắc Hầu Hoắc Chiêu. Phần lớn lũ man tặc đều bị Hoắc Kinh Hải giữ chân, Hoắc Chiêu dẫn đội quân tinh nhuệ đến núi La Yết, đã đến dưới chân núi rồi.
Đội quân tinh nhuệ này tên là “Dực Huy quân”, ai cũng giắt theo đao nhọn giáo bạc, binh khí dài ngắn gì cũng có đủ. Hoắc Chiêu vừa dẫn binh xuất hiện, bộ tộc Đột Quyết hoảng hốt, cả ngàn võ sĩ xông ra, tên nào cũng giương cung nỏ, trên lưng đeo mũi tên.
Sở trường của tộc man di là kỵ xạ, đội thần tiễn này tức tốc sắp hàng, giương cung thả tiễn, dưới núi La Yết thoáng chốc có cả vạn mũi tên cùng bắn tới. Dực Huy quân không hề hoảng loạn, phi người xuống ngựa đứng xếp thành một bức tường sắt, ngựa tốt phía sau, bị thịt phía trước, cầm một cây giáo chém bay tất cả mũi tên phi tới.
Một mình Hoắc Chiêu đi đầu mở đường, sĩ khí dâng cao.
Thấy đối phương không ngừng ép sát mà mũi tên ngày càng hao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-loan-giang-ho/1818293/quyen-2-chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.