Trầm Bích Điện luôn luôn thanh tịnh, tiếng động lúc này lại như rạch phá trời cao.
Bên ngoài điện vốn không có người, không biết ai đã bị tiếng thét thu hút trước, bám ngoài cửa điện nghe trộm. Một người rồi kéo thêm hai người, hai người lại kéo thêm một đôi nữa, không lâu sau đệ tử đã bu đầy ngoài điện.
Mọi người bấu víu chen chúc, dán sát lên cửa.
Sau một khoảng thời gian đủ ăn một cái bánh, Điêu Ngọc Lương cầm ô đi ngang qua, thấy thế vội vàng chạy tới. Cậu chiếm lấy một vị trí để rình trộm, vừa đứng vững thì đã nghe thấy một tiếng thét thê lương.
“Nhị ca?” Cậu hoảng sợ nói, “Nhị ca! Huynh sao thế!”
Không ai trả lời, cậu đang vò đầu bứt tai không biết làm sao, vừa quay đầu lại thì nhác thấy Lục Chuẩn.
Lục Chuẩn hết sức lòe loẹt, mặc một bộ y phục đỏ thẫm viền thêu kim tuyến. Đang nghênh ngang đón ánh ban mai đi cướp đường, đi được nửa đường thì trời lại đổ mưa, đành quay về tay không, ngẩng đầu lên nhìn thấy Điêu Ngọc Lương đang phất tay với mình.
Vì thế mà Tam cung chủ, Tứ cung chủ và một đám đệ tử chen chúc nhau đứng dưới mái hiên. Mọi người đều tập trung tinh thần nghe động tĩnh bên trong, tiếng la đau, tiếng kêu rên, thi thoảng lẫn theo tiếng xin tha.
Cơn mưa lúc lớn lúc nhỏ, tiếng kêu trong điện khi cao khi thấp.
Bất thình lình, trên bầu trời kéo tới tiếng sấm rền, sau khi vang vọng thì trong phòng liền trở nên yên tĩnh. Mọi người im phăng phắc, nghe thấy mang máng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-loan-giang-ho/1818253/quyen-1-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.