🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cái bóng trắng ấy đã đi xa rồi, như sương mờ khói ảo vậy, chỉ để lại một mảnh hư không mờ mịt.

Hoắc Lâm Phong vẫn đứng trong rừng, khu biệt uyển cổ xưa đó chẳng hề mảy may di chuyển, nhưng hắn đã không còn tâm tư nào thăm dò. Hắn đã bị quấy nhiễu, bị quét sạch hết hứng thú, bị cái người như trích tiên quỷ mị đó yểm bùa rồi.

Đó là ai?

Đoán không ra, nghĩ không thông, rốt cuộc đó là ai?

An cư trong một biệt uyển, nhìn vào cách ăn mặc, nhất định không phải là đệ tử tầm thường, có thể là một trong các vị cung chủ. Hắn suy ngẫm, Điêu Ngọc Lương vẫn còn nhỏ, chẳng lẽ là Dung Lạc Vân?

Lững thững đi ra, cách đó không xa một nhóm đệ tử tuần tra đi tới, Hoắc Lâm Phong nghe tiếng liền xoay người ra sau núi. Núi Lãnh Tang rét lạnh tối đen, không cẩn thận một chút là sẽ vấp chân ngay, hắn lại nhớ tới những chuyện lúc trước.

Nghệ nhân kể chuyện từng nói, chị làm kỹ nữ, em làm thảo khấu.

Tỷ tỷ của Dung Lạc Vân là hoa khôi ở Triều Mộ Lâu, chứng tỏ tướng mạo quốc sắc thiên hương, suy ra, dung mạo của Dung Lạc Vân chắc hẳn cũng không tầm thường.

Đến chân núi, về khách điếm thì phải đi hướng bắc, Hoắc Lâm Phong lại quyết định đi về phía tây Trường Hà.

Ven sông gần giờ Sửu, Triều Mộ Lâu sáng như ban ngày, môn đình mở rộng đón chào, khách khứa tấp nập. Trùng hợp thật, ngày tổ chức ca vũ mà ông chủ tiệm nói vừa khéo là tối nay, bên trong xa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-loan-giang-ho/153660/quyen-1-chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.