Tần Nguyễn nằm ở giường đối diện, hơi thở đều đều, đôi mắt xinh đẹp khẽ nhắm lại, dường như cô cũng đã ngủ say.
Trong ký túc xá, ngọn đèn ngủ trên bàn tỏa ra ánh sáng mờ mờ ảo ảo.
Bên ngoài phòng, ánh trăng dịu dàng rơi trên tấm kính cửa sổ, phản chiếu ánh sáng lờ mờ lên sàn nhà sạch bóng.
Mọi thứ tĩnh lặng một cách kỳ quái.
Cánh cửa sổ khép hờ bỗng vang lên một tiếng động nhỏ, có gió thổi vào.
Tần Nguyễn đột ngột mở mắt, ánh mắt cô hoàn toàn tỉnh táo, không giống như đang ngủ say bị đánh thức.
Bỗng có tiếng gió gào thét đập rầm rầm vào cửa sổ.
Tiếng động lớn như vậy cũng làm cho Lăng Hiểu Huyên ở giường đối diện bị giật mình.
Cô ấy quay mặt vào tường, miệng lẩm bẩm vài câu rồi lại ngủ tiếp.
Tần Nguyễn ngồi dậy, đôi mắt đẹp của cô nhìn về phía cửa sổ, ở đó chẳng có gì hết.
Nhưng chỉ một giây sau, cửa sổ bị gió giật tung.
Có một thứ gì đó hiện ra, thân hình nó rất lớn, gần như cao đến tận nóc nhà.
Tần Nguyễn nheo mắt, trong mắt cô lóe lên ánh sáng vàng, khuôn mặt xinh xắn trang nghiêm bỗng lộ ra biểu cảm quyến rũ.
Tần Nguyễn xuống giường với tốc độ cực nhanh, cô đi chân trần trên mặt đất, cơ thể mềm mại như mèo nhìn chằm chằm vào thứ đang đứng trước cửa sổ.
Nó di chuyển cứ như không nhìn thấy sự tồn tại của Tần Nguyễn, nện những bước chân nặng nề về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-gia-phu-nhan-lai-di-xem-boi-roi/3478024/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.