A Ngưu không được thông minh cho lắm nhưng lại khá nhạy với các loại thảo dược, có lẽ trước kia đi cùng Nghiêm Cảnh nhiều nên học lóm được một chút. Hiện tại hắn đang giúp Nghiêm Cảnh bốc thuốc.
Ta thì không có việc gì làm nên phải đảm nhận nhiệm vụ chăm sóc Ái Liên, thời gian này nàng ta không thể di chuyển nhiều, rất bất tiện. Ai bảo tên đầu gỗ kia quá thiện lương đây? Đang yên đang lành thì mang thêm một cục nợ to thế này!
Ta ngồi khoanh chân trên ghế nhìn chằm chằm vào khuôn mặt dịu dàng của nữ nhân đó, chép miệng:
“Ta thật sự rất ghét ngươi.”
Chắc hẳn nàng không nghĩ ta lại thẳng tính như vậy nên khá ngạc nhiên, nhưng cũng nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm của mình, khẽ mỉm cười:
“Ta cũng không thích ngươi. Ta khinh thường nữ nhân ti tiện như ngươi. Bám theo huynh ấy lâu như vậy, ngay cả một danh phận cũng không có, ngươi vẫn chưa bỏ cuộc sao? Không cảm thấy xấu hổ?”
“Ngay cả một nữ nhân mang thai nhi tử của người khác vẫn có thể không biết liêm sỉ mà tìm đến tình nhân cũ như ngươi, có tư cách gì nói chuyện đó với ta?”
“Ngươi…” Ái Liên tức giận chỉ vào mặt ta.
Nếu không phải ngươi đang mang thai, ta thật sự muốn một cước đá ngươi ra ngoài!
“Ta muốn uống nước!”
Có vẻ như không chọc tức được ta nên nàng muốn hả giận bằng cách khác?
Ta mặc kệ ngươi. Ta cũng khát mà lười vận động đây ~ Ai da, ngồi cùng một gian phòng với nàng quả thật chẳng khác gì tra tấn. Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vo-tu/66069/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.