Tử Di nhìn vẻ mặt sưng sỉa của cậ bỗng nhiên mọi ghét bỏ cậu đều tan biến, chỉ cần Tuyết Y đối tốt với cô một chút là mọi chuyện cậu đã gây ra trong phút chốc cô lại quên sạch…Bất giác môi cô hé cười, Tuyết Y lại nghĩ Tử Di đang chế nhạo mình, cậu quay xang lườm cô:
- Tất cả tại cô hết…Điên mất.
Tử Di thấy Tuyết Y có mỗi thế thôi mà cậu lảm nhảm từ nãy giờ như trẻ con vậy. cô vừa thấy buồn cười vừa phát hiện được một nét đáng yêu nơi con người khô khan lạnh lẽo này. Cậu cũng có những lúc thế này sao.
Tử Di cầm lọ thuốc đỏ lên xoa lên vết thương cho Tuyết Y :
- 1 chọi 4 chứ có phải 40 đâu mà anh cứ la toáng lên thế.
- Cái gì …- Tuyết Y trừng mắt nhìn cô – 1 chọi 40 liệu tôi có lết xác được về đây không. Cô không biết cảm ơn sao còn có vẻ mặt khinh khỉnh đấy thế.
Tử Di khẽ cười, cô nhẹ giọng:
- Cảm ơn.
Hơn lúc nào hết…Tuyết Y sững người trước nụ cười của cô…nó thật giống giống với nụ cười của người đó…Đột nhiên Tuyết Y hất tay cô ra đứng dậy bỏ đi…Tử Di ngẩn người khôn hiểu nổi, cô chỉ biết nhìn theo đến khi cậu khuất đi rồi lắc đầu thở dài.
Tử Di không biết vì lí do gì mà Tuyết Y lại có thái độ ghét bỏ cô như thế…
Tuyết Y đứng ngoài cửa, sắc mặt cậu dần tối sầm xuống, cậu sẽ không để mình mắc bẫy của phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vo-le/2367509/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.