Đọc sách tới trưa, ăn vài món đồ ăn nhẹ xong ta chợp mắt một chút, kẻo tới tối lại buồn ngủ sớm, ba người bên ngoài tự nhiên cũng không còn ồn ào nữa.
Lúc giật nảy mình tỉnh dậy, điều đầu tiên ta làm là lập tức mở cửa sổ ra xem.
Sau khung cửa, cảnh vật ngày cũ hiện rõ nét dần dần, ta nhìn vật thể phía xa càng lúc càng gần mình, khẽ hỏi.
“Kia là cổng thành phải không, Cẩn Y?”
“Dạ?”
Cẩn Y dụi dụi mắt nhìn theo hướng tay ta chỉ, rồi nàng vui mừng reo lên: “Đúng ạ!”
Một người bên ngoài báo sắp tiến vào cổng thành, trong mắt ta không giấu nổi vui sướng, giục Cẩn Y nhìn lại một vòng xem có chỗ nào không tươm tất hay không để còn kịp chỉnh trang lại.
“Không có ạ!”
“Đưa ta cái gương!”. Vừa rồi có ăn nên chắc chắn phải thoa lại son, ta cẩn thận bặm bặm môi.
Đoàn xe qua khỏi cổng thành, Vu Tử Ưu liền phóng ngựa đi trước, chắc chắn là đem rượu đến tặng cho Thẩm Quân Nhu, nghe nói nàng đã về nhà trước ta vài ngày.
Nhóm thuộc hạ của Khương Hựu Thạc cũng nghe lệnh hắn tản đi, trở về phủ hắn trước, chỉ còn Khương Hựu Thạc và Diêu Phù Dung dẫn đầu đưa ta tới Lưu phủ.
À mà thật ra kinh thành cũng có ám vệ của phụ thân, một mình Cận An đánh xe về vẫn ổn.
Nhưng thôi, sao cũng được.
Ta ngồi trong xe hết sức vui vẻ khi sắp tới sẽ được ở trong nhà của mình, nghĩ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/3416390/chuong-174.html