"Đánh xe nhanh lên!"
Ta và Cẩn Y đểu không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hai chúng ta chỉ thấy Khương Hựu Thạc có vẻ khẩn trương.
Thế nên, ta đã hỏi.
"Sao vậy?"
Hắn nhìn ta, sau đó hạ giọng khẽ nói.
"Tẫn Linh, ta... không phân phó ai canh giữ hiện trường cả!"
"Sao?". Ta nghe xong mà gần như đứng tim.
Khương Hựu Thạc gật đầu lần nữa.
Hắn... hắn không hề cử thêm người chỉ để giữ hiện trường tầng trên của Vọng Thư Các!
Tay ta run nhẹ.
Vậy...
Thị vệ hôm đó ta gặp là ai?
Chẳng lẽ...
Là bọn trộm sách?
Hoặc đồng bọn?
Chúng xuất hiện bên trong phủ Viễn Huân lần thứ hai rồi?
Ta dấy lên mối lo lắng về món đồ cất trong tiểu viện của mình, vì nó nằm cách Vọng Thư Các không quá xa.
Bên ngoài Lục Hoàn lao xe rất nhanh trong đêm, ngựa chạy vun vút như mọc cánh mà bay, đến khi dừng lại trước cổng thì Đại Trì không biết ở đây lúc nào đã ra đón.
"Vọng Thư Các!"
Khương Hựu Thạc nói có vậy, rồi cùng Đại Trì đi thẳng vào trong.
Ta bước xuống xe liền ra hiệu cho Lục Hoàn chạy ngay về tiểu viện canh chừng, sợ gặp phải bất trắc, Lục Hoàn vội rẽ ngang vào một đoạn đường tắt. Tam huynh kia thay phiên với Lục Hoàn túc trực nên ta nghĩ hắn cũng chưa biết sự việc vừa mới xảy ra này.
Ta càng nôn nao hơn, bước theo sau người phía trước. Khương Hựu Thạc đang đi thì quay lại đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771518/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.