Ta trở về tiểu viện, chân bước vào cửa nhưng lại bận trong lòng nghĩ tới lời của phụ thân.
Không được can thiệp?
Thật không hiểu gì cả.
Ta chậm rãi thở dài một hơi.
"Tiểu thư, Tiểu thư!"
Ta giật mình ngẩng lên, Cẩn Y đã chuẩn bị nước nóng, nàng quay vào nhắc đến lúc đi tắm thì ta mới nhận ra mình đã ngồi đây khá lâu rồi.
"Ừ."
Tắm xong, ta ngồi trên ghế cho Cẩn Y chải đầu, bỗng buột miệng hỏi nàng.
"Ngươi có nghe nói về loại mặt nạ... giống với da người thật không?"
"Ý Tiểu thư là loại mặt nạ có thể hóa trang thành người khác ạ?"
"Ừm, ngươi biết gì mau nói đi!"
Cẩn Y gãi tai, mất chút thời gian để nhớ lại cho chắc rồi mới nói.
"Ơ... Tiểu thư, cái đó không phải dành cho mấy kẻ lén lút làm việc xấu sao ạ?"
Cẩn Y chải tóc cho ta xong, nàng bỏ cái lược trên bàn đứng tại chỗ nói tiếp: "Tiểu thư, cái này người bình thường ít ai dùng lắm ạ. Bất đắc dĩ mới có một hai người chẳng may có vết bỏng hoặc dấu sẹo lớn trên mặt, họ cần che đi mới dùng lớp da giả đó thôi!"
"Còn có thứ như vậy sao?"
Ta vô cùng ngạc nhiên, vì trước giờ chưa hề nghe qua những gì tương tự, tập trung lắng nghe Cẩn Y.
"Vâng, nô tỳ còn nghe vài người nói không phải ai cũng dùng được, phải khéo tay thì đeo lên mới nhìn giống như thật, còn có... cách làm ra cũng khó nữa ạ!"
Thì ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771512/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.