Mặt trời rực sáng ló dạng, trong vườn là Cẩn Y đang tưới tắm cho những chậu hoa, cũng không màng gọi ta dậy sớm. Nàng biết hôm nay là cuối tuần, ta mà không tự tỉnh giấc thì là ngầm cho phép mình được lười biếng thêm chút nữa.
Trong phòng, ta nằm nghiêng người trên giường một lúc thật lâu, chờ hoàn toàn tỉnh táo mới gọi nàng mang nước vào rửa mặt, đi tắm rồi thay y phục như mọi ngày.
"Tiểu thư, bộ này thì sao ạ?"
"Bên trái."
"Vâng!"
Dự định đầu tiên của ta là nộp xấp bài tập độc dược cho Thanh Tiêm, ta nhớ mình còn một câu chưa hoàn thành, sẵn tiện đi trả chồng sách vừa đọc xong và mượn vài quyển mới.
Ngoài ra thì không còn gì quan trọng.
Buổi trưa nếu Lạc Lạc tới, ta có thể cùng con bé vẽ tranh như tuần trước giao kèo. Còn tranh thủ kéo thêm Lạc Lạc cùng ta... đi thăm Khương Hựu Thạc...
Ta nghĩ như vậy sẽ bớt lúng túng hơn.
Đúng chứ?
Ừ!
Ngay khi ta ăn xong bữa sáng, đang ngồi thẫn thờ nhìn chậu Bách Kĩ vừa nhú thêm một cái lá, không nghĩ ngợi gì thì Thanh Tiêm bỗng nhiên xuất hiện ngay cửa cổng.
"Tẫn Linh, muội có đang rảnh không?"
"Vâng..."
Ta đứng dậy, trong lòng nơm nớp lo Thanh Tiêm lại nhờ mình sang trông chừng Khương Hựu Thạc như hôm qua thì nàng bước vào, chỉ đứng trước mặt ta dịu giọng nói.
"Ta định đi thăm một người bạn, cũng ở gần đây thôi, muội đi cùng cho vui nhé?"
Nghe xong, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771466/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.