"Do, em cần gì làm vậy?" - Nhậm Nhiễm không gấp, chỉ buồn bã thở dài.
"Sao em phải làm vậy ư?" - Do dồn tức giận đã lâu, cuối cùng bộc phát: "Tại sao chị lại gạt em nhiều năm như vậy? Chị nói với em, cha mẹ chị đều mất, từ nhỏ đã ra ngoài làm việc để nuôi sống bản thân. Chị vẫn còn giả vờ như trói gà không chặt...cứu em hết lần này đến lần khác.....Em....cho tới nay...em đều xem chị là người yêu thương nhất coi trọng nhất! Tại sao...tại sao chị lại lừa dối em lâu như vậy....." - Nói xong, Do cảm thấy thật bất lực, giọng nói cơ hồ tan vào trong ánh trăng.
"Do..." - Nhậm Nhiễm run lên khi nghe thấy giọng nói của Do. Bình thường em ấy rất mạnh mẽ, bây giờ lại mang theo tiếng nức nở, trái tim đau đớn như bị tạt axit sunfuric.
"Chị muốn nói gì?" - Do hỏi cô: "Chị còn muốn nói gì nữa?"
Nhậm Nhiễm im lặng.
Sự im lặng của cô làm Do càng thêm đau lòng: "Sao chị không nói đi.... Em chờ chị bác bỏ nó...." - Nước mắt cuối cùng cũng rơi, từng giọt rơi trên mặt Nhậm Nhiễm. Hơi nóng của những giọt nước mắt biến mất khi bị gió biển thổi qua, chỉ còn lại nhiệt độ lạnh lẽo.
Nhậm Nhiễm trong lòng tràn đầy tuyệt vọng, nàng gằn từng chữ: "Phải...Chị đã lừa em. Chị là sát thủ, giả vờ làm người tốt tiếp cận em, bởi vì chị đã yêu em. Nhưng là chị chỉ muốn yêu em mà thôi, chị là sát thủ hay là một cô nhi bình thường, thì tình yêu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-benh-vien-tam-than/3504650/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.