Vi Lan ngạc nhiên khi thấy bộ dạng thất thểu của Lam Uyên. Không tía lia mồm mép như thường ngày, Uyên ngồi phịch xuống salon và nói như than :
- Cho tao ly nước đi Lan. Mệt quá.
Lam Uyên ôm đầu nhớ lại những lời đã nói với ông Định, rồi thở dài ngao ngán nghĩ tới ba mình. Cả hai ông đều không tin vào khả năng con cái. Ba cô còn tệ hơn khi nghe lời vợ kế thất hứa với anh Hưng. Kết quả anh cô đùng đùng bỏ nhà đi đến ở với Duy.
Dì Mười bảo rằng “Hai thằng thất chí ở chung với nhau, chắc sáng say chiều xỉn”.Cô không hiểu rõ lắm nguyên nhân Duy bỏ nhà. Nhưng cô nhớ cách một đêm, sau đêm cô vùng bỏ chạy để anh ngồi một mình ngoài thềm, Duy trở lại rủ Hưng đi nhậu.
Đêm ấy nhìn Duy mới dễ sợ làm sao! Dưới ánh sáng vàng mờ mờ của ngọn đèn ngoài hành lang, mặt anh lầm lì trong khác hẳn ngày thường, làm như không cần biết tới Lam Uyên, anh chắp tay sau lưng đi tới đi lui khiến cô nóng mặt và tự ái vô cùng.
Hai người kéo nhau đi tới khuya. Khi Duy thả Hưng xuống thì anh đã say mèm. Lè nhè đạp cửa rồi chân đá qua đá lại Hưng vào nhà ói một đống trước cửa phòng dì Mai, khiến bà ta lầm rầm lên giữa đêm thanh vắng. Ông Trí mắng Hưng một trận ầm ĩ chưa từng có. Thế là sáng hôm sau anh cuốn gói ra đi, chẳng thèm nghe lấy dầu một lời cô năn nỉ.
Dạo nầy Lam Uyên đang buồn đủ thứ, bây giờ lại thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vang-may-do/1029643/chuong-10.html