Duy buồn bã trách thay câu trả lời :
- Em nghĩ gì mà nói rằng “ốm o một chút mà hạnh phúc, cũng nên.” Em cũng thừa biết anh không hề vì cô ta mà.
Lam Uyên nghiêm giọng :
- Em không thể biết anh vì ai, nhưng sáng nay em có gặp chị Tố Nga nơi làm việc.
- Cô ấy đã nói gì?
Uyên buột miệng cười chua chát :
- Nói nhiều lắm, và lời nào cũng chứng tỏ mình đầy quyền lực.
Duy lo lắng ngắt lời Uyên:
- Tố Nga xúc phạm đến em chớ.
- Anh đã nói gì với chị Nga để bây giờ phải hỏi em câu nầy.
Duy dịu dàng nhìn Uyên :
- Anh không bao giờ nói gì về em với Tố Nga hết.
Uyên bĩu môi ấm ức :
- Vậy sao chỉ đòi xé em ra làm đôi giống như xé cái thiệp sinh nhật ?
Nhớ tới những lời hăm dọa ghê gớm của Tố Nga, Uyên tức tối la lên.
- Anh ác lắm! Đã đùa cợt với em còn về kể cho vợ nghe để vào xí nghiệp mắng trong khi em chưa hề làm gì có lỗi với chị ấy hết.
Duy cau mầy :
- Tố Nga thật là quá quắt, cô ta ghen tuông mù quáng đến thế là cùng. Anh thành thật xin lỗi, mong em hiểu rằng anh không hề đùa cợt hay nhắc đến tên em trước mặt Nga.
Trầm giọng xuống đầy xúc động, Duy thầm thì :
- Vì với anh, em là điều gì đó rất thiêng liêng, anh không muốn bất cứ ai chia sẻ hết, em có tin không?
Lam Uyên trấn tĩnh lại bằng cái lắc đầu thật nhanh :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vang-may-do/1029642/chuong-9.html