Trương Minh Quân nhìn người phụ nữ vừa kéo mình vào trong xe, liếc mắt nhìn qua thôi cũng biết người này là La Tuyết Nhi rồi.
Dĩ nhiên, vợ của mình thì làm sao mà không nhận ra được.
Anh lặng lẽ nhìn xuống đôi bàn tay nhỏ nhắn đang cầm túi hộp đựng cơm, rốt cuộc cũng đã hiểu ra lý do cô tới công ty mình là để làm gì.
Vốn định đi thăm đoàn làm phim do công ty đầu tư rót vốn, nhưng thấy cô khẩn trương kéo mình rời đi như thế nên anh chỉ đành nhắn tin cho thư ký rằng tạm thời hoãn không đi thăm nữa, sẽ dời sang hôm khác.
Về đến nhà, Tuyết Nhi cởi bỏ khẩu trang, mũ lưỡi trai và áo chống nắng xuống, lộ ra chiếc áo mỏng dính bó sát bên trong.
Trương Minh Quân nhận ra cô mặc đồ mỏng, mặc dù thời tiết hôm nay ấm hơn so với mấy ngày trước nhưng vẫn chưa đủ để có thể mặc phong phanh như vậy.
"Em ăn mặc thế này không sợ bị cảm lạnh sao?" Trương Minh Quân lấy áo khoác của mình vội đắp lên người cho cô, cảm nhận được bờ vai nhỏ bé ấy đang run rẩy, trong lòng anh dâng lên loại cảm giác đau lòng đến khó tả.
Tuyết Nhi hơi thấp đầu xuống, dù gặp lạnh nhưng cô làm như không có gì, giọng không cao không thấp nói: "Mấy ngày nữa em có sự kiện nên mới mặc như vậy, chỉ là em muốn làm quen trước, dẫu sao thì em vẫn chịu được."
Nói xong Tuyết Nhi liền đưa hộp cơm mình đã làm cho anh: "Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tuyet-lap-lanh/3647060/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.